Vào Chợ, Giang Phong ghé vào cửa hàng bán vật liệu.
Lúc này đang thời ế ẩm nên khi Giang Phong ghé vào, lão chủ cửa hàng vô cùng mừng rỡ, niềm nở đón tiếp, hướng dẫn Giang Phong đi xem các loại hàng hóa.
Nhìn qua các mặt hàng, Giang Phong hỏi :
- Giá cả ra sao ?
Lão chủ cửa hàng nói :
- Hồi bẩm đại nhân, giá cả ở đây bảo đảm là rẻ nhất, gỗ 1 đồng tệ 1 đơn vị, còn đá mắc hơn một chút, 2 đồng tệ một đơn vị.
Thấy có mấy khối đá khá đẹp để trong góc cửa hàng, Giang Phong hỏi :
- Mấy khối đá kia thì thế nào ?
Lão chủ cửa hàng đáp :
- Hồi bẩm đại nhân, đó là cẩm thạch, công dụng cũng như đá, nhưng quý hơn, giá 10 đồng tệ 1 đơn vị.
Ngoài ra còn có cẩm thạch trắng nữa, giá 12 đồng tệ 1 đơn vị.
Có điều hàng này hơi hiếm.
Giang Phong nói :
- Hiếm đến mức nào ? Ta muốn mua số lượng lớn có đủ không ?
Lão chủ cửa hàng nói :
- Hồi bẩm đại nhân, toàn châu ta chỉ có chỗ tiểu nhân có, mà cũng chỉ có 2 vạn đơn vị.
Nếu đại nhân muốn mua nhiều hơn thì phải chờ ít lâu, tiểu nhân liên hệ với các châu khác.
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, nói :
- Tạm thời lấy hết chỗ lão có.
Ta đặt thêm 2 vạn nữa, khi nào có lão sẽ giao sau.
Có gỗ quý không ?
Cẩm thạch trắng rất khó bán vì giá quá cao, mà lại không có tác dụng gì đặc biệt.
Lão chủ cửa hàng cả mừng, vội đáp :
- Hồi bẩm đại nhân, có ạ, giá cũng rất rẻ, chỉ 5 đồng tệ 1 đơn vị.
Giang Phong hỏi :
- Ta mua số lượng lớn, lão có thể phụ trách vận chuyển được không ?
Lão chủ cửa hàng ngần ngừ một lúc, mới nói :
- Đại nhân, cửa hàng không có mã xa, chỉ có thể thuê bên Mã trường với giá 1 ngân tệ 1 ngày.
Mỗi cỗ mã xa chỉ chở được 2000 đơn vị.
Nếu đại nhân chi thêm tiền thuê mã xa, cửa hàng sẽ phụ trách việc vận chuyển đến chỗ đại nhân.
Giang Phong suy tính một lúc, không biết cần bao nhiêu mới đủ, đành quyết định mua thật nhiều, không sử dụng hết thì để dự trữ, liền nói :
- Ta cần 10 vạn đơn vị gỗ, 5 vạn đơn vị đá, 3 vạn đơn vị gỗ quý và 4 vạn đơn vị cẩm thạch trắng.
Tất cả bao nhiêu tiền.
Lão chủ cửa hàng không cần tính toán mà nói ngay một mạch :
- Hồi bẩm đại nhân, 10 vạn đơn vị gỗ hết 10 kim tệ, 5 vạn đơn vị đá hết 10 kim tệ, 3 vạn đơn vị gỗ quý hết 15 kim tệ, 2 vạn đơn vị cẩm thạch trắng ở chỗ lão hết 24 kim tệ, tiền thuê 100 cỗ mã xa hết 1 kim tệ một ngày.
À, mà đại nhân cần chở hàng đến đâu ạ.
Giang Phong nói :
- An Phú Hương ở Lục Hoa Trấn, cách thành khoảng 140 dặm.
Lão chủ cửa hàng nói :
- Thế thì chỉ cần thuê 1 ngày thôi, 100 cỗ mã xa hết 1 kim tệ.
Tất cả là 60 kim tệ.
Ngoài ra 2 vạn cẩm thạch trắng cần phải chuyển từ Mỹ An Châu sang, kể cả chi phí vận chuyển hết 26 kim tệ.
Tiểu nhân chỉ lấy của đại nhân 79 kim tệ 12 ngân tệ thôi.
Chỉ được giảm 8%, xem ra mua nhiều cũng chẳng được ưu đãi gì thêm.
Giang Phong trả tiền cho lão, dặn lão sớm chở đến An Phú Hương.
Lúc này Giang Phong chỉ còn lại hơn hai mươi kim tệ, nghèo lại rồi.
Xong đâu đấy, chợt nghĩ đến lương thực, Giang Phong hỏi :
- Sao ta không thấy cửa hàng bán lương thực.
Chợ này không có bán lương thực ư ?
Lão chủ cửa hàng nói :
- Hồi bẩm đại nhân.
Có đấy ạ.
Nhưng lão Lý có chuyện buồn, lại nhân lúc buôn bán ế ẩm nên tạm đóng cửa rồi.
Nghe đồn con trai lão khi ra ngoài thành đã bị yêu quái bắt ăn thịt mất.
Vì thế mà vợ lão lâm bệnh.
Lão phải chăm sóc vợ.
Lại yêu quái.
Giang Phong hiếu kỳ, hỏi thăm nhà Lý lão, rồi tìm đến đó.
Nhà Lý lão nằm ở khu Bắc, khu vực sinh sống của tầng lớp trung lưu, có chút ít của cải nhưng không có địa vị.
Thấy Giang Phong đến, Lý lão ngơ ngác giây lâu, rồi chợt phục xuống dưới chân Giang Phong, vừa khóc lóc vừa nói :
- Đại nhân.
Xin hãy giúp đỡ tiểu nhân.
Giang Phong nói :
- Ngươi định nhờ ta đi trừ yêu quái sao.
Quan quân đã truy tìm rồi nhưng có phát hiện được gì đâu.
Lý lão khóc nói :
- Đại nhân.
Cầu đại nhân.
Chỉ cần đại nhân tìm được tung tích con tiểu nhân, dù sống hay chết cũng được.
Nếu không vợ tiểu nhân sẽ không thể