Thần đô Nguyên Thành.
Sau khi “Hoài An Hiệp nghị” ký kết, các nước tuyên bố tạm thời đình chiến trong khoảng thời gian 6 tháng, sau khi hết hạn mới xem có cần gia hạn hay không.
Giang Phong kể như đã hoàn thành nhiệm vụ, liền trở về Thần sơn gặp tộc trưởng Giang tộc nhận tưởng lệ là Bản vẽ Đế Giang Thần Tượng, rồi mang về Nguyên Thành cho khởi công xây dựng Đế Giang Tổ Miếu.
Sau ba ngày khẩn trương xây dựng, hôm nay, Tổ Miếu đã hoàn công.
Như thường lệ, mỗi khi Tổ Miếu hoàn công, quân dân trong thành lại tụ tập dự lễ.
Cũng âm nhạc, cũng tế văn, cũng thiên âm từ trên trời truyền xuống.
Chúng quân dân tuy đã quen với cảnh này, nhưng vẫn không giấu được sự sùng kính đối với chúng thần.
Những người sống ở Nguyên Thành đều rất tự hào vì mình được sống ở gần chúng thần hơn cả, vì thế mà Nguyên Thành được gọi là Thần đô, và những người ở đấy cảm thấy mình là thượng đẳng nhân, cao hơn những người khác một bậc.
Nguyên Thành dù không nhộn nhịp như An Phú Thành, cũng không đông dân như Viêm đô Bình Nguyên Thành, nhưng được xem là vùng đất linh thiêng, nơi chúng thần thường xuyên giáng thần tích, nơi có Tổ Miếu để các tín đồ tín ngưỡng Cổ thần tộc đến hành hương.
Do Thần sơn phong sơn, người bình thường không lên đấy được, nên Thần đô Nguyên Thành được xem là nơi đại diện của Cổ thần tộc ở nhân gian.
Khi đã hoàn thành tất cả các thủ tục, Tổ Miếu chính thức đi vào hoạt động.
Giang Phong vào Tổ Miếu lễ bái Thần Tượng xong thì nghe hệ thống thông báo :
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân hoàn mỹ hoàn thành duy nhất đặc thù nhiệm vụ “Tam Tổ đồng nguyên”, công đức vô cùng, đặc tưởng lệ 3 vạn công đức, 1 Bản vẽ đặc thù kiến trúc.
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân hoàn mỹ hoàn thành duy nhất đặc thù liên hoàn nhiệm vụ, khôi phục Cổ thần tộc tín ngưỡng, công đức vô cùng, đặc tưởng lệ 1 vạn công đức, 1 Bản vẽ đặc thù kiến trúc.
Vậy là liên hoàn nhiệm vụ cũng đã kết thúc, Giang Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng thầm nuối tiếc.
Nhiệm vụ tuy không dễ, nhưng đối Giang Phong cũng không khó lắm, mà tưởng lệ lại phong hậu vô cùng.
Sau này biết đi đâu tìm kiếm những nhiệm vụ tưởng lệ công đức bây giờ.
Công đức còn khó kiếm hơn thanh vọng nữa.
Kiểm tra các Bản vẽ đặc thù kiến trúc vừa được tưởng lệ, Giang Phong mới nhận thấy hình vẽ và hoa văn khác với Bản vẽ của lần tưởng lệ trước, nhưng thuộc tính ghi trên đó đều giống nhau, vẫn là :
“Bản vẽ thần bí : đặc thù vật phẩm; yêu cầu : trung vị thần hoặc tương đương.”
Hiện tại Giang Phong đã có hơn 2 nghìn năm đạo hạnh, đẳng cấp giai vị đã tương đương với trung vị thần, nhưng vẫn không biết sử dụng nó thế nào.
Thấy chưa dùng đến được, Giang Phong cẩn thận cất vào Mật khố.
Văn Tổ Thần Miếu hiện nay đã phát triển sang các vùng đất của Man tộc và Kinh tộc, trở thành tín ngưỡng chủ đạo của các vùng đất phía tây và phía nam này.
Thần Miếu chỉ yêu cầu các tín đồ tín ngưỡng Cổ thần tộc, không bắt buộc phải cống hiến vật chất hay thứ gì khác, do đó rất được dân chúng và Quan phủ địa phương ủng hộ.
Man vương đồng ý cho Thần Miếu phát triển vào đất của Man tộc để thay thế dần Vu Thần Điện cũng là do đã nhìn thấy điều đó.
Man dân vốn tín ngưỡng Phục Hy Thần Tượng, nên cũng dễ dàng tiếp nhận Thần Miếu.
Phục Hy Thần Tượng đã chuyển từ Vu Thần Điện đến Thần đô Nguyên Thành, nên Thần đô cũng trở thành thánh địa của Man dân.
Quan hệ giữa Thần Thánh quốc và Man tộc ngày càng trở nên gần gũi hơn.
Khổ cho Giang Phong, các vị thần mỗi lần tiến giai đều có thể lĩnh ngộ thêm tuyệt kỹ thần thông, còn Giang Phong lỡ đi vào con đường khó khăn, muốn có thêm tuyệt kỹ thì bắt buộc phải bế quan tham ngộ, mà lại không có manh mối nào hết, khó khăn vô cùng.
Có lẽ hệ thống cố ý làm khó Giang Phong chăng.
Đương nhiên nếu như Giang Phong có thể vượt qua được những khó khăn đó thì sẽ lợi hại hơn những vị phổ thông thần khác.
Đến giờ Giang Phong chỉ biết có duy nhất 1 Thiên thuật, tương đương với Bán thần, thành ra giai vị đẳng cấp và thực lực không tương ứng.
Thiên hạ thái bình, các nước đều tập trung phát triển, khôi phục lại những tàn phá do chiến tranh tạo ra, tích tụ lực lượng, chuẩn bị cho lần đại chiến sau.
Giang Phong không còn việc gì làm nữa, ngày ngày ở Thần cung lo chính sự, chú tâm phát triển Vương quốc.
Sau một thời gian củng cố, giờ đây quân chính sự vụ của Vương quốc đã tạm đi vào ổn định.
Sau lần viễn chinh bắc phương, nhiều quan quân đã thăng cấp lên Tướng quân, thậm chí còn thêm được 1 viên Đại tướng quân (viên tướng suất lĩnh Tượng binh, vì thủ hạ sát giặc nhiều nên thăng cấp nhanh), khiến cho quân đội không còn lâm vào tình trạng thiếu tướng lĩnh chỉ huy nữa.
Văn võ đại thần cũng tiến cử một số bằng hữu, được Giang Phong trọng dụng.
Các thành trấn đều có quan viên quản lý, không còn phải kiêm nhiệm như trước đây