Lại nói, sau khi truyền hiệu lệnh vô hiệu, viên hộ vệ của Giang Phong lạnh lùng giục tuấn mã phóng đi, quay về phục mệnh, mặc kệ thái độ của cả hai phe.
Phía Thiên Diệp trấn vốn biết Giang Phong lợi hại, hy vọng Giang Phong can thiệp cứu vãn tình thế nguy ngập của bản trấn.
Còn phe liên quân thì vốn không hề để ý.
Phe liên quân có thể không biết Giang Phong ở đây, hoặc cũng có thể không đánh giá cao Giang Phong, nên không hề để ý đến lời cảnh cáo của sứ giả.
Bọn họ thấy đối phương cố thủ bên trong trấn, không chịu xuất trấn ứng chiến, liền điều tập nhân thủ, bài binh bố trận chuẩn bị tấn công.
Hôm nay bọn họ quyết dụng nhân hải chiến thuật tiêu diệt Thiên Diệp trấn.
Nếu không, gần nghìn người tấn công một tòa tiểu trấn binh lực chỉ có chưa đến năm trăm, tổng dân số kể cả già trẻ lớn bé chỉ hơn nghìn, mà không thành công thì còn mặt mũi nhìn ai nữa.
Do đó, bọn họ bố trí lực lượng tinh nhuệ nhất ở hàng đầu, phụ trách chủ công, đột phá phòng tuyến của đối phương.
Tại các đội trưởng, thống lĩnh trực tiếp suất lĩnh, liên quân bài thành trận hình đối diện cổng trấn.
Tuy cổng trấn và tường đất đều có độ bền như nhau, nhưng cánh cửa trấn bằng gỗ có độ bền thấp hơn, cũng là nơi dễ bị đột phá hơn cả.
Đội hình chủ công của liên quân chịu trách nhiệm phá hủy cánh cửa trấn, mở đường cho liên quân tiến vào trong trấn.
Phía sau lực lượng chủ công này là cung thủ, toàn bộ đều là người chơi.
Lực lượng cung thủ phụ trách áp chế cung thủ của đối phương, tạo điều kiện cho tiền đội công phá cửa trấn.
Đội hình bố trí hoàn tất, liên quân tổng minh chủ lập tức phát lệnh tổng công kích :
- Bảo trì đội hình, tấn công !
Liên quân bộ đội thẳng tiến đến cổng trấn.
Tuy nhiên đường tiến quân của liên quân nằm dưới tầm bắn của Tiễn lâu trong trấn.
Nhưng phía Thiên Diệp trấn có quá ít cung thủ, chỉ một số ít mũi tên bắn ra, đối liên quân mà nói chẳng có mấy ảnh hưởng.
Bọn họ vẫn duy trì đội hình tiến quân.
Thậm chí cung thủ của bọn họ còn tập trung phản kích, hoàn toàn áp chế phía phòng thủ trong trấn.
Do huấn luyện NPC cung binh rất khó khăn, phải đạt đến cấp độ Đại trấn mới có thể chiêu mộ huấn luyện, vì thế mà NPC sĩ binh của người chơi hầu như đều là Trường thương binh, Đại đao binh.
Còn người chơi chỉ cần trang bị cung tên vào ô vũ khí là có thể sử dụng cung tên, ai cũng có thể trở thành cung thủ (đương nhiên hiệu quả sử dụng tùy thuộc vào chỉ số lực lượng và mẫn tiệp của mỗi người).
Mà bên phía Thiên Diệp trấn chỉ có hơn 60 người chơi, thành ra có quá ít cung thủ, lực lượng viễn trình công kích hoàn toàn bị đối phương áp chế.
Ngoài thôn, các đầu lĩnh của liên quân chạy ngược chạy xuôi chỉ huy quân đội tấn công, khí thế như hồng như hỏa.
Do bản phương hoàn toàn chiếm ưu thế cả về nhân số và viễn trình công kích, sĩ khí dâng lên rất cao.
Còn trong thôn, Akihiro và Masaru vừa khẩn trương điều binh khiển tướng, bố trí phòng ngự, vừa hô hoán cổ vũ sĩ khí quân binh hạ thuộc, để mọi người có thể bảo trì trấn định.
Hơn chục NPC sĩ binh huyết hậu phòng cao của phe liên quân phụ trách chủ công, sau một phen nỗ lực chặt chém, cuối cùng cũng đã phá hủy được hai cánh cửa của cổng trấn.
Liên quân sĩ khí dâng cao, lập tức phát động mãnh liệt xung phong, và không ngừng gào thét :
- Giết ! Giết sạch những người trong trấn.
- Hủy diệt Thiên Diệp trấn.
- Cướp sạch.
Giết sạch.
Phá sạch.
- Sát nhân diệt quốc.
…
Bọn họ như cơn nước lũ tràn vào trong trấn.
Tiếng gào thét vang dội.
Song phương hãm nhập hỗn chiến, tranh đoạt từng góc đường, từng căn nhà, từng dãy phố.
Phía Thiên Diệp trấn chống cự cực kỳ ngoan cường.
Akihiro đưa tất cả sĩ binh trấn giữ các ngả đường dẫn vào Nha Phủ ở trung tâm trấn, toàn lực phòng ngự, ngăn chặn phần nào bước tiến của địch quân.
Liên quân mỗi tiến được một đoạn đều phải trải qua kịch chiến, phải đánh đổi bằng vô số sinh mạng.
Do địa thế trong trấn chật hẹp, phe liên quân không thể lợi dụng ưu thế nhân số, lại thêm có nhiều kiến trúc thuận lợi cho việc phòng thủ, vì vậy mà chiến đấu vô cùng thảm liệt.
Song phương đều thiệt hại thảm trọng.
Phe liên quân toàn lực tấn công, cố tiến chiếm quảng trường phía trước Nha Phủ, bởi nơi đó địa hình rộng rãi, thuận lợi cho đại quân quyết chiến.
Đương nhiên phe phòng thủ phải dốc toàn lực ngăn chặn.
Tiếng chém giết, gào thét, hô hoán vang trời dậy đất.
Nhiều kiến trúc bị phe tấn công châm lửa đốt, khiến nhiều nơi trong trấn phát hỏa, khói lửa mịt trời, làm tình hình càng thêm hỗn loạn.
Bên ngoài tây môn, liên quân ngũ đại đầu lĩnh toàn bộ tập trung tại đấy, chỉ huy chiến đấu.
Cả bọn thần thái khinh tùng thoải mái như đã cầm chắc phần thắng trong tay, ung dung hàn huyên nói chuyện.
Thật ra song phương đã hãm nhập hỗn chiến trong trấn, có trực tiếp chỉ huy cũng chẳng mấy hiệu quả, vì vậy mà cả bọn đều an nhàn.
Đột nhiên, cả bọn kinh ngạc nhìn về phía tây nam.
Từ phía đó có tiếng vó ngựa chỉnh tề vọng đến, thanh âm bất bình thường, nghe như là tinh nhuệ kỵ binh xuất trận.
Cả bọn kinh hãi, chợt nhớ đến lời