Hôm đó, khi Giang Thạch Khê hoàn thành nhiệm vụ trở về, Giang Phong cũng chưa thể khởi trình ngay được, bởi tộc trưởng Dương Việt tộc thân tự đến bái kiến.
Giang Phong có địa vị đặc thù, trong lúc này lại còn là Nam phương cộng chủ, Minh chủ của Nam phương chư tộc (chỉ còn vài ngày nữa là hết nhiệm kỳ 1 tháng, Kinh Vương sẽ kế nhiệm tháng tiếp theo).
Lão tộc trưởng Dương Việt tộc, bộ tộc có địa vị bá chủ tại vùng này, khi hay tin Giang Phong có mặt trong vùng, liền theo Giang Thạch Khê đến bái kiến.
Giang Phong cùng lão tộc trưởng hội kiến trên thuyền, mật đàm rất lâu.
Sau đó lão tộc trưởng hoan hỉ quay về, và không quên cống hiến cho Giang Phong nhiều lễ vật giá trị.
Lão còn hứa sẽ chuẩn bị sẵn 3 đội kỵ binh tinh nhuệ, khi Giang Phong đi ngang qua Hải Châu sẽ ghé vào nhận lấy.
Đó là quà Giang Phong định tặng cho bọn Mizu.
Ba đội bộ binh của bọn Mizu hành động quá chậm chạp, không phù hợp nữa.
Lão tộc trưởng không vào Thiên Diệp trấn, không gặp bọn Akihiro, bởi bọn họ không đủ “năng lượng”.
Cho dù đều là chư hầu, thì tiểu chư hầu chỉ có 5.000 dân, với đại chư hầu có hơn chục vạn dân, hàng vạn quân đội sẽ không cùng đẳng cấp.
Sáng hôm sau, Giang Phong cũng lại không thể khởi trình ngay được, bởi các lĩnh chủ, quốc chủ trong vùng kéo nhau đến bái kiến.
Bọn họ đều là người chơi, đương nhiên không biết Giang Phong là hiện nhậm Minh chủ Nam phương Liên minh.
Có điều, chỉ với danh tiếng của Thiếu Quân cũng đủ để bọn họ đến bái kiến.
Trước giờ Giang Phong vẫn được tôn sùng là nhân vật của truyền thuyết (truyền truyền thuyết thuyết, vừa truyền vừa thuyết, nên trở thành truyền thuyết).
Hơn nữa, sự kiện Thiên Diệp quốc mở mang quốc thổ, trở thành một “đại” quốc trong vùng cũng khiến bọn họ chú ý, đồng thời lo lắng cho tương lai, do vậy mà cả bọn kéo nhau đến làm quen Giang Phong, cầu mong tạo lập quan hệ.
Nếu được Giang Phong thừa nhận thì sẽ càng an tâm hơn.
Dưới sự chủ trì của Giang Phong, các thế lực hiện diện họp bàn tương lai của khu vực.
Cả bọn nhất trí thành lập Liên minh, công thủ đồng minh, tạm gọi là Thiên Diệp Liên minh, bầu Akihiro làm Minh chủ.
Thiên Diệp quốc sắp trở thành chư hầu quốc, quốc lực hùng mạnh, chiếm địa vị chủ đạo trong Liên minh, nên Akihiro trở thành Minh chủ không có gì phải bàn cãi.
Dù chỉ là một Liên minh lỏng lẻo, không có nhiều ràng buộc, nhưng rất cần thiết cho hòa bình và ổn định của khu vực.
Các thế lực khác lo ngại Thiên Diệp quốc lại “mở mang” quốc thổ.
Còn bọn Akihiro cũng không muốn trở thành “thiên hạ công địch”, chỉ muốn yên ổn phát triển.
Do đó mà Liên minh đã thuận lợi thành lập, và được Giang Phong bảo trợ.
Uy thế của Giang Phong sẽ đảm bảo cho Liên minh được ổn định và nổi tiếng.
Tin rằng chẳng bao lâu nữa, Thiên Diệp Liên minh sẽ được toàn thể người chơi biết đến.
Xong đâu đấy, bọn Giang Phong lên Lâu thuyền, rời Thiên Diệp trấn, đi về phương bắc.
Giang Phong không biết rằng việc chọn hải lộ đã khiến rất nhiều người chơi lỡ mất dịp gặp mặt “thần tượng”.
Rất nhiều người chơi ở xa, không đến được Thiên Diệp trấn, đã chờ sẵn trên đường đi, mong có dịp gặp được Giang Phong.
Trong “Vương Mệnh”, Giang Phong có rất nhiều fan hâm mộ.
Con người thường đều có tính hiếu kỳ, càng tìm hiểu về Giang Phong, mọi người càng thấy Giang Phong thần bí, và lại càng thêm hiếu kỳ.
Giang Phong vì thế mà lại càng thêm nổi tiếng, và có thêm nhiều fan hâm mộ.
Khi đi ngang qua Hải Châu, Giang Phong lên đấy chủ trì việc kiến tạo Văn Tổ Miếu, sử dụng kỹ năng thư chuyển chức cho 64 tế tự (số sơ cấp kỹ năng thư mà Giang Phong làm được trong một ngày).
Đó là một trong những điều khoản mà Giang Phong và lão tộc trưởng đã thỏa thuận khi mật đàm.
Lão tộc trưởng cũng chuyển giao cho Giang Phong 3 đội kỵ binh tinh nhuệ như đã hứa.
Ngoài ra còn có thêm 3 long câu cho bọn Mizu.
Tiếp đó, thuyền lại rời bến, tiếp tục đi về phương bắc.
Lúc này, Giang Phong vẫn nhớ lời hứa tìm cho bọn Mizu một thôn trang.
Giang Phong có nhiều việc phải làm, không tiện để bọn họ đi theo mãi.
Có một thôn trang để bọn họ quản lý cho qua thời gian là phương cách hay nhất.
Do vậy, Giang Phong lệnh cho thuyền đi gần bờ biển, đồng thời bảo Giang Thạch Khê lưu ý tình hình trên bờ.
Khi thuyền đi ngang qua một vùng bờ biển hoang vu, Giang Thạch Khê chợt có phát hiện.
Giang Phong cho thuyền đậu lại gần bờ, rồi xuống thuyền nhỏ đi vào bờ biển.
Phía sau Lâu thuyền, Giang Phong có cho kéo theo hai chiếc Trung thuyền, để sử dụng khi cần đổ bộ vào những vùng bở biển không có vịnh để neo đậu thuyền lớn.
Trung thuyền do 2 người chèo, chở được thêm 14 người nữa là thích hợp nhất.
Bọn Giang Phong đổ bộ lên bờ biển, rồi đi sâu vào trong thêm hơn dặm nữa thì phát hiện một tòa thôn trang hoang phế.
Nhìn thôn trang đổ nát, không một bóng người, Mizu