Sáng sớm chủ nhật.
Tân lĩnh địa.
Lại thêm một kỳ thu hoạch nữa.
Lần này, để đề phòng lực lượng tập kích có thể tăng cường (cứ sau mỗi kỳ thu hoạch đều như vậy cả), từ mấy ngày trước Giang Phong đã chỉ huy thôn dân tạo ra các cạm bẫy từ hai hướng khu rừng và chỗ những ngọn đồi đến cánh đồng, hai hướng có nhiều khả năng bị tấn công nhất.
Cạm bẫy cũng đơn giản thôi (phức tạp quá không làm được).
Giang Phong cho thôn dân đào các hố sâu, dùng linh mộc gác ngang trên miệng hố, trải cỏ tươi lên, rồi phủ một lớp đất mỏng, sau đó trồng cỏ lên trên.
Lĩnh địa toàn là đồng cỏ, nếu không chú ý thì cũng khó phát hiện những hố này.
Do thiếu Nguyên lực, có thể ảnh hưởng đến cục diện trận chiến, Giang Phong buộc lòng phải sử dụng đến những cạm bẫy này để hỗ trợ thêm.
Cánh đồng giờ đây đã rộng mênh mông, 216 công ruộng có thể cho một lượng lớn lương thực.
Lĩnh địa sẽ không còn lâm vào tình trạng thiếu lương thực như trước đây nữa.
Sang tuần tới, lĩnh địa sẽ có thể phát triển sang một giai đoạn mới.
Và giờ đây, Giang Phong lại phải lo việc xây dựng thêm Kho lương.
Hiện tại ở các kho của Nhà vườn, Trại chăn nuôi và trong Cung điện chỉ có thể tồn trữ được 500 đơn vị (200+200+100).
Lương thực vật tư để ngoài trời trong vòng ba ngày thì không sao, nhưng sau ba ngày thì cứ mỗi ngày sẽ bị tiêu hao 5%.
Lương thực ở đây rất quý.
Cũng may là còn có ba ngày để chuẩn bị, cũng không đến nỗi nào.
Nhìn cánh đồng rộng lớn với những bông lúa chín vàng trĩu hạt, hương thơm thoang thoảng, Giang Phong có cảm giác rất tốt.
Long nhi đi bên Giang Phong, hỏi nọ hỏi kia, cũng có vẻ rất hứng khởi.
Bên cạnh Long nhi còn có tiểu Hạo Thiên Khuyển.
Mấy ngày qua, Long nhi cũng đã dần quen với nơi này rồi.
Thôn dân ở đây đều là cao cấp NPC, có trí tuệ khá cao.
Long nhi có thể giao lưu được.
Tuy ở Nguyên Thành cũng có một số cao cấp NPC, thậm chí đặc thù NPC, nhưng bọn họ đều là quan chức của triều đình, ai cũng bận rộn công việc cả.
Long nhi cũng chỉ có thể chơi với An An mà thôi.
Hơn nữa, ở đây Long nhi còn có tiểu Hạo Thiên Khuyển, giờ đã trở thành sủng vật của Long nhi, cùng chơi chung nên cũng không đến nỗi thấy buồn.
“Long nhi còn có thể giúp phụ vương quản lý lĩnh địa nữa”, Long nhi đắc ý nhất là chuyện này.
Tuy Long nhi còn nhỏ, nhưng cũng muốn giúp đỡ phụ vương những việc nhỏ vừa sức.
Lúc này, thôn dân đều xuống đồng khẩn trương cắt lúa.
Nhưng do đã có kinh nghiệm từ những lần trước, ai nấy đều sẵn sàng cho chiến đấu.
Giang Phong cúi xuống, bế Long nhi lên, rồi không chú ý cánh đồng mà chú ý xung quanh.
Long nhi cũng thế.
Long nhi cũng có thể giúp phụ vương chú ý đó nha.
Và cũng như những lần trước, khi thôn dân thu hoạch được khoảng nửa cánh đồng thì cuộc tập kích bắt đầu.
Có điều, lần này sự tình có vẻ nghiêm trọng, bởi vì đối tượng tập kích không phải thú dữ mà là kỵ binh.
Bị kỵ binh tập kích, rõ ràng là ‘chiến tranh’ nha.
Giang Phong thầm lo.
‘Kỵ binh’ tuy chỉ có 3 người, nhưng dù sao cũng là chiến sĩ, mà còn là cao cấp chiến sĩ.
Thực lực của kỵ binh mạnh hơn bộ binh nhiều.
Trong khi bọn Giang Phong hoàn toàn không có lực lượng vũ trang nào, thậm chí cả dân binh cũng không có, toàn là phổ thông thôn dân, mà lúc này là nông dân.
Sử dụng 18 nông dân đối phó 3 kỵ binh, hy vọng miêu mang a.
Cũng may là Giang Phong đã có chuẩn bị.
Khớp, khớp, khớp.
Khớp con ngựa ô, à không, là một con ngựa ô và hai con ngựa vàng.
Ba thớt chiến mã rầm rập phóng tới, kỵ binh múa tít chiến đao, đao thân phản chiếu ánh mặt trời lấp loáng, sát khí kinh nhân.
Nhìn khí thế của ba gã kỵ binh kia, Giang Phong không khỏi chấn động.
Kỵ binh ở đây, chỉ trông qua thôi cũng thấy lợi hại hơn kỵ binh ở nhân gian nhiều.
Nhất thanh lệnh hạ, nông dân đồng loạt rời khỏi cánh đồng, tập trung ngự địch.
Theo sự sắp xếp từ trước, tất cả mọi người, kể cả Giang Phong và Long nhi, đều tập trung ở khu vực phía sau các cạm bẫy.
Nông dân giơ cao lưỡi liềm, thủ thế, sẵn sàng bổ xuống đầu kẻ địch.
Ba phút sau, địch kỵ đã đến gần.
Phóng ngựa đầu tiên là một gã có vẻ là đầu lĩnh, tay cầm chiến đao, lưng đeo chiến cung, thân vận chiến giáp, đầu đội chiến khôi, chân mang chiến hài.
Bên hông chiến mã còn mang một túi tên.
Xem ra được trang bị tận răng a.
Phía sau gã là hai gã thủ hạ, có vẻ kém hơn một chút, không có cung tên.
Xem ra kỵ binh ở đây còn được phân thành kỵ binh và cung kỵ binh.
Cung kỵ binh vừa là kỵ binh vừa có thể sử dụng cung tên, nên vừa có thể cận chiến mà cũng vừa có thể viễn trình công kích, đương nhiên lợi hại hơn kỵ binh, do đó mới được làm đầu lĩnh.
Toán kỵ binh thấy đối thủ là một đám nông dân, chỉ cười nhạt, không hề giảm tốc, vẫn giục chiến mã xông tới.
Gã đầu lĩnh cũng thấy không