Về lãnh địa, đợi đến khi các công trình đều đã hoàn thành, Giang Phong vào Công Đường, đến trước tấm bia ở hậu viện, tay chạm vào tấm bia, nghĩ đến thăng cấp, hệ thống thanh âm vang lên :
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân, An Phú Hương đủ điều kiện thăng cấp lên tiểu trấn.
Xin hỏi có chấp thuận thăng cấp hay không ?
- Chấp thuận.
- Đinh.
Chúc mừng Thiếu Quân, An Phú Hương thăng cấp thành An Phú Trấn.
Mong tiếp tục phấn đấu phát triển An Phú Trấn ngày một phồn vinh.
Sau khi thăng cấp thành công, bạch quang từ trên trời chiếu xuống bao phủ toàn trấn, giữa tiếng nhạc du dương, quy mô trấn được mở rộng, ngang dọc mỗi bề 600 mét, tổng diện tích 36 vạn mét vuông.
Thăng cấp lên tiểu trấn là thăng từ thôn làng lên thị trấn, từ nông thôn lên phố thị nên cảnh quan cũng có nhiều thay đổi đáng kể.
Đường phố, đại lộ mở rộng gấp đôi, nhà cửa chỉnh tề, phố xá ngăn nắp, hai bên đại lộ đã có bồn hoa cây cảnh.
Công Đường cũng tự động chuyển đổi thành Nha Phủ quy mô hùng vĩ hơn.
Tường rào bằng gỗ cũng thay bằng tường thành đắp bằng đất cao 3 mét khá kiên cố, khả năng phòng thủ được tăng cường.
Trên bảng chức năng cũng xuất hiện một số kiến trúc mới :
“Mã trường : diện tích 20x50; gỗ 500, đá 500, ngân tệ 10; cần trại mộc; cần mục dân, mã phu.”
“Vũ Quán : diện tích 20x50; gỗ 1000, đá 500, ngân tệ 10; cần võ sư.”
“Hý trường (nhà hát) : diện tích 20x20; gỗ 1000, đá 500, ngân tệ 20; cần nhạc sư.”
“Tửu lâu (tửu điếm thăng cấp) : diện tích 20x20; gỗ 600, đá 300, ngân tệ 10; cần đầu bếp.”
“Trang viện (cấp 2) : diện tích 20x20; gỗ 500, đá 250, ngân tệ 2.
Xây dựng hai bên đại lộ”
“Hoa viên : gỗ 3, đá 2 /mét vuông.”
Mã phu, võ sư, nhạc sư chưa có, không vội xây dựng các kiến trúc mới.
Giang Phong quyết định trước tiên thăng cấp những kiến trúc hiện có.
Trước tiên là Nha Phủ, thăng cấp “Nha Phủ - lâu các” tốn gỗ 500, đá 500, ngân tệ 25.
Lâu các trở thành một tòa lầu cao 5 tầng, là nơi cao nhất trấn.
Từ đấy có thể quan sát toàn cảnh An Phú Trấn, kể cả những chiếc thuyền hoạt động trên sông.
Bước lên lâu các trong Nha Phủ quan sát toàn trấn, thấy mọi việc đều được tiến hành trong trật tự, Giang Phong rất hài lòng năng lực của lão quản gia.
Trấn có hai cổng nên cũng có hai đại lộ, đều dài 200 mét.
Nha Phủ có diện tích 100x100, 1 vạn mét vuông, có 2 đại môn thông ra 2 đại lộ.
Trước mỗi đại môn là quảng trường rộng 50x100.
Tất cả đều được xây dựng bằng cẩm thạch trắng nên toàn một màu trắng tinh.
Tuy quy mô không bằng, nhưng nhìn sang trọng khí phái còn hơn cả Châu Thành.
Tiếp đó thăng cấp Tiệm tạp hóa thành Chợ, Dược Điếm thành Dược Đường, Miếu thờ thành Đền thờ, Công viên thành Hoa viên.
Xây dựng thêm Tửu lâu, còn Đổ trường thì chưa cần.
Trấn đang trong giai đoạn phát triển, Giang Phong không muốn dân chúng bị biến thành con bạc.
Thấy khu dân cư chỉ nằm trong một góc nhỏ, lại được xây dựng trong lúc thiếu thốn nên đều là những gian nhà nhỏ thiếu tiện nghi, sẵn còn dư rất nhiều vật tư, Giang Phong quyết định nâng cao đời sống cư dân luôn.
Trước tiên, điều tập thợ mộc đến khu Nam tiến hành xây dựng khu dân cư, gồm 30 trang viện và 150 lâu các.
Sau đó bố trí những người đang ở biệt viện vào trang viện, những người còn lại đều chuyển vào lâu các.
Mỗi lâu các thay vì 3 hộ chỉ bố trí 2 hộ cho rộng rãi.
Những gian còn dư để dành đấy, để bố trí những lưu dân đến định cư sau này.
Thấy lãnh địa đã ra hình ra dáng của một thị trấn, Giang Phong trở về Nha Phủ.
Lão sư gia đang vùi đầu giữa đống văn thư ở Chính sự sảnh, thấy Giang Phong bước vào, vội đứng dậy cung kính hành lễ :
- Đại nhân.
Giang Phong hỏi :
- Trong trấn có sự gì đặc biệt không ?
- Hồi bẩm đại nhân.
Cho đến lúc này, bản trấn đã thu nạp thêm được 46 lưu dân đến định cư.
Trong số đó có 1 mục dân, 1 thợ may và 1 thợ rèn.
Đồng thời học hiệu đã đào tạo thêm được 2 nông dân và 1 thợ mộc.
Chỉ toàn là phổ thông chức nghiệp.
Giang Phong khẽ cau mày, hỏi :
- Không có nhạc sư, võ sư hay mã phu sao ?
- Hồi bẩm đại nhân, không có ạ.
Số lưu dân đó thuộc hạ đã tạm thời bố trí vào các ngôi nhà còn trống, và cho họ hưởng tiêu chuẩn như những thôn dân khác.
Giang Phong khẽ gật đầu, nói :
- Từ lúc này, mỗi trấn dân được cấp 1 đơn vị lương thực mỗi ngày.
Những người nào làm việc hiệu quả, thưởng thêm 1 đơn vị lương thực.
Có chức nghiệp kỹ năng thì thêm 1 đơn vị nữa.
Riêng những người phục vụ ở Học hiệu và Đền thờ mỗi ngày được hưởng 2 lương thực và 50 đồng tệ.
Ai có đặc biệt cống hiến, sẽ được đặc