Giang Phong đang nói chuyện với Lương Tuấn Long thì Chu Thanh về đến.
Nhìn dáng vẻ hớn hở của cậu ta, Giang Phong biết rằng công việc tiến triển rất tốt.
Nhưng dù sao cũng phải tạo cơ hội cho cậu ta biểu hiện chứ.
Vì thế mà Giang Phong mỉm cười hỏi :
- Công việc thế nào rồi ?
Chu Thanh hứng khởi nói :
- Tốt lắm anh ơi.
Những người nào đáng chú ý em đều liên hệ hết rồi.
Một số đã đồng ý, số còn lại thì nói sẽ suy nghĩ.
Bọn họ nói suy nghĩ là xem như đã thành công quá nửa rồi.
Không ai từ chối hết.
Lương Tuấn Long cười nói :
- Ai cũng thấy Tân Sáng Alpha phá sản đến nơi rồi.
Từ chối mới là có vấn đề đó.
Cũng như Lương Tuấn Long lúc nãy, Chu Thanh lại tán tụng Giang Phong :
- Anh hay thật nha.
Mới đó mà đã làm cho Tân Sáng Alpha phá sản rồi.
Lương Tuấn Long cười nói :
- Đại nhân vật là như vậy đó, động động miệng nói mấy câu là có thể quyết định vận mệnh kẻ khác rồi.
Giang Phong khẽ cười, bảo :
- Ta đã bảo Tuấn Long thay ta thành lập một doanh nghiệp, vốn ban đầu 50 tỷ, để tiếp nhận những người từ Tân Sáng Alpha chuyển sang.
Chu Thanh, Lý Minh với Anh Khoa cũng nên giúp cậu ta một tay, ta phân cho mỗi người 1% cổ phần.
Chu Thanh nói :
- Không sao đâu ạ.
Công ty của em giờ đã có nhiều người rồi.
Em cũng rảnh.
Giang Phong mỉm cười :
- Công ty của cậu nếu phát triển tốt, trở thành một công ty giá trị hàng tỷ đồng không thành vấn đề đó nha.
Chu Thanh lập tức liên tưởng đến tương lai tươi sáng, công ty mở rộng, phát triển lớn lên.
Cậu ta có 30% cổ phần, công ty giá trị 1 tỷ thì cậu ta sẽ có 300 triệu; công ty giá trị 10 tỷ, cậu ta sẽ có 3 tỷ, … càng nghĩ càng hứng khởi, bất giác nói :
- Em phải mở rộng công ty, phát triển công ty lớn hơn nữa.
Nhưng rồi cậu ta lập tức tiu nghỉu, than :
- Không đủ việc để làm a.
Những người trẻ sáng nghiệp thường gặp chuyện như thế, không sợ khó, không sợ khổ, chỉ sợ không có việc để làm mà thôi, bởi người Việt Nam thường ưa chuộng các thương hiệu tiếng tăm, bất chấp chất lượng sản phẩm, dịch vụ thế nào.
Những doanh nghiệp mới thành lập sẽ gặp nhiều khó khăn vì chưa có tiếng tăm, cạnh tranh không lại các doanh nghiệp lâu đời.
Nhiều người còn có quan niệm lạ đời hơn, cái gì lâu đời tất nhiên là tốt, như tin tưởng vào các doanh nghiệp lâu đời, các sản phẩm ‘gia truyền’, …
Giang Phong mỉm cười bảo :
- Không cần phải lo.
Đối tác nước ngoài, ta sẽ lo.
Còn đối tác trong nước cứ nhờ Tuấn Long giúp cho.
Phải a.
Đến Tân Sáng Alpha mà anh ấy chỉ cần nói mấy câu là giải quyết được, chuyện đó có vẻ dễ hơn nhiều kia mà.
Chu Thanh lập tức ứng tiếng :
- Dạ dạ.
Tiếp đó Chu Thanh và Lương Tuấn Long cùng nhau đi lo việc thành lập công ty mới.
Việc đó cần hoàn thành càng sớm càng tốt để còn an bài công việc cho những người mới tuyển mộ, không nên để bọn họ ngồi không ăn lương.
Không những như thế đối công ty không tốt mà nhân viên cũng sẽ cảm thấy không an tâm.
Sau vài ngày, Giang Phong thu xếp thời gian, xuống khu đất đang xây dựng của mình.
Sau một tháng thi công, công trình đã bắt đầu có hình có dáng.
Một số căn nhà cỡ nhỏ đã xây dựng xong, đang hoàn thiện phần nội thất.
Những tòa nhà quy mô lớn hơn thì vẫn đang khẩn trương thi công.
Giang Phong không tiếc thêm tiền để đẩy nhanh tiến độ, nên thời gian thi công rút ngắn rất đáng kể.
Tuy phải thêm tiền, nhưng Giang Phong thấy rất xứng đáng; để thời gian xây dựng kéo dài thường phát sinh rất nhiều chi phí bất ngờ.
Thật ra thì người thành phố xây nhà rất giỏi.
Trước đây có nhiều căn nhà xây xong chỉ sau một đêm, chiều hôm trước vẫn còn là một khu đất trống, sáng hôm sau đã có căn nhà xuất hiện, tuy không tránh khỏi thâu công giảm liệu, chất lượng cần phải xem lại, nhưng cũng đủ chứng tỏ nếu quyết ý thì vẫn có thể xây nhà rất nhanh.
Giang Phong lại không yêu cầu xây nhà trong một đêm; một tháng xây dựng cũng nằm trong năng lực của các nhà thầu.
Các căn nhà Giang Phong cho xây cũng không quá quy mô, chỉ là những căn nhà ba, bốn tầng trở lại.
Chất lượng thì đã có bọn Lương Tuấn Long và một nhóm chuyên gia giám sát, nên Giang Phong cũng yên tâm.
Lương Tuấn Long là ai nha.
Đối diện cậu ta, các nhà thầu cũng chẳng dám thâu công giảm liệu mà xây nên những công trình kém chất lượng.
Số phận của đám côn đồ tập kích Giang Phong, bọn họ ít nhiều cũng nghe được phong thanh.
Chỉ chuyện như thế thôi, mà đã bị làm náo động đến mức cả nước đều biết (đương nhiên chủ yếu là những tin đồn, người Việt rất ưa tin đồn), rồi một Tập đoàn lớn như thế phải bị phá sản.
Bọn họ chỉ là những doanh nghiệp nho nhỏ, dù muốn dù không cũng phải làm ăn thật thà một lần này.
Nơi đây giờ đã có phần nào diện mạo của một ngôi làng, à không, phải nói là một thị trấn, thậm chí khi xây dựng xong có khi cũng không kém một thị xã nhỏ.
Theo ý tưởng của Giang Phong, nơi đây