Nguyên Thành.
Thần Thánh quốc đô thành.
Chiếu lệ, cứ cách vài ngày Giang Phong lại về Nguyên Thành một lần để kiểm tra công việc triều đình, đồng thời xem có việc gì quan trọng cần giải quyết hay không.
Dù sao cũng là một nguồn thu đáng kể của Giang Phong, đâu thể bỏ mặc được.
Thời gian qua, Thần Thánh quốc cũng không xuất hiện vấn đề gì nghiêm trọng.
Chỉ có mấy cuộc quấy nhiễu nhỏ, nghi ngờ là do tàn dư của ‘chúng thần đào vong’ gây ra, mà cũng không tạo ra hậu quả gì đáng kể.
Các thành thị của Thần Thánh quốc chỉ có An Phú Thành, Phong Khê Thành, Hoài An Trấn, Kiến Uy Trấn là toàn diện khai phóng, Ôn Tuyền Trấn khai phóng một phần.
Quấy nhiễu ở An Phú Thành ? Nơi đây là thương nghiệp thành thị, kinh tế phát triển, phố thị cực kỳ phồn vinh, nếu quấy nhiễu thành công thì sẽ gây cho Thần Thánh quốc ít nhiều thiệt hại.
Chính vì vậy nơi đây cũng là trọng điểm tập kích của đối phương.
Chỉ đáng tiếc cho bọn họ, An Phú Thành cũng là nơi đặt Văn Tổ Thần Miếu và Tử Long Học Viện.
Bao nhiêu vị Tôn sư ở đó, chẳng lẽ nhắm mắt làm ngơ để cho bọn họ muốn làm gì thì làm.
Kết quả đối phương không những âm mưu bất thành mà còn tổn thất thảm trọng.
Quấy nhiễu ở Phong Khê Thành ? Cũng là một ý kiến hay, bởi đó là con đường giao thương huyết mạch giữa Thần Thánh quốc và Man địa.
Sau khi quấy nhiễu ở An Phú Thành thất bại, đối phương đã chuyển mục tiêu sang đây.
Chỉ đáng tiếc cho bọn họ, Phong Khê Thành tuy không có Văn Tổ Thần Miếu và Tử Long Học Viện, nhưng lại có Đam Mỹ Lâu, đại bản doanh của Tiểu Bạch Hồ - Phong Khê Thủ Hộ Thần.
Tuy gần đây Tiểu Bạch Hồ bận đi tham gia Chúng Thần Nghị hội Chấp pháp giả, không có ở đấy, nhưng đại bản doanh có thủ hạ thân tín kiêm bảo kê trưởng là bán thần Dương Phụng Tiên trông coi, đương nhiên không thể để cho kẻ địch đến quấy phá việc làm ăn của Đam Mỹ Lâu được.
Hoài An Trấn không có gì đặc biệt cả, chỉ có vô số người chơi ở đó.
Đến đấy gây sự chỉ tổ chuốc họa vào thân.
Ôn Tuyền Trấn tuy không có nhiều người, nhưng đó lại là một khu nghỉ dưỡng, những người ở đấy toàn là có thân phận địa vị, không dễ động đến.
Còn Kiến Uy Trấn thì khỏi phải nói.
Đó là nơi đặt Thần điện của Hiền giả giáo hội, trước đây kéo cả đoàn thần giai nhân vật đến đấy tấn công mà còn không thành, đừng nói gì lúc này.
Tóm lại, mấy cuộc quấy nhiễu đó đối với Thần Thánh quốc chẳng có ảnh hưởng gì đáng kể.
Do đó Giang Phong cũng không để tâm đến, chỉ dặn bọn Vương Nguyên soái chú ý thu thập thông tin về những kẻ gây sự, để khi cần có thể ra lệnh truy sát toàn thiên hạ.
Ngoài ra còn có yêu cầu của đông đảo người chơi, đặc biệt là phái nữ, hy vọng Thần Thánh quốc mở cửa ‘cao cấp thương điếm’ để mọi người có chỗ mua sắm những hàng hóa cao cấp.
Lễ sinh nhật của Long nhi, ‘cao cấp thương điếm’ ở Nguyên Thành rất được người chơi hoan nghênh.
Nhất là hiệu y phục, được đông đảo phái nữ ưa chuộng.
Kể từ sau dịp lễ đó, một quan niệm mới đã xuất hiện trong ‘Vương Mệnh’ : người có thân phận địa vị không thể sử dụng trang bị giống như người bình thường được, mà phải sử dụng cao cấp thương phẩm, gọi nôm na là hàng hiệu.
‘Cao cấp thương điếm’ ở Nguyên Thành, mà Nguyên Thành lại không được khai phóng, do đó người chơi không thể đến mua sắm được.
Hiện tại nếu đồng ý mở cửa ‘cao cấp thương điếm’ thì có 2 phương án : hoặc là di dời các ‘cao cấp thương điếm’ đến An Phú Thành, hoặc là cho phép người chơi đến Nguyên Thành.
Cả 2 phương án này đều có mặt lợi và mặt hại.
Ở An Phú Thành người đông hỗn tạp, khó giữ an toàn, mà ‘cao cấp thương điếm’ lại toàn những hàng hóa có giá trị.
Nguyên Thành là quốc đô, không thể tùy tiện cho người chơi đến đây được.
Giang Phong suy nghĩ hồi lâu, rồi quyết định chọn phương án trung dung : mỗi tuần sẽ mở cửa Nguyên Thành 1 ngày vào thứ bảy, và cũng giống như dịp lễ sinh nhật của Long nhi, chỉ những người chơi có quan chức mới được đến đây.
Sau khi giải quyết xong công việc, Giang Phong chợt nhớ đến nhiệm vụ mà Giang sứ giao cho, liền quyết định đến Thần sơn một chuyến.
Giang sứ yêu cầu Giang Phong tìm nội đan của thủy quái có từ 1 nghìn năm đạo hạnh trở lên.
Trong lần giáng Thiên phạt xuống Ngân Châu Trấn (Ngô Việt quốc), Giang Phong có sát tử một hạ vị thần thuộc phe Hải tộc, và Giang Thạch Khê cũng không quên thu thập nội đan của nó.
Thế là Giang Phong bế Long nhi, cùng đi đến Thần Sơn.
Thần Sơn.
Linh hồ.
Linh hồ nằm ở phía hậu sơn, là chỗ tu luyện của Giang sứ, và cũng là cấm địa của Giang tộc.
Có điều Giang Phong không phải là