Lại nói, sau khi giới thiệu xong hình pháp ‘Khoái lạc linh thanh’, Ngô Bang chợt cảm giác ba gã thổ phỉ đầu lĩnh chẳng có phản ứng gì, ngạc nhiên quay lại nhìn.
Khi đó mới thấy gã thổ phỉ đại đầu lĩnh hai mắt trợn trừng, có vẻ hồn vía lên mây, còn hai gã kia thì đã hôn mê bất tỉnh, bị mấy gã thần binh đỡ tại đó.
Ngô Bang ngạc nhiên hỏi :
- Bọn chúng làm sao thế ?
Một gã thần binh hồi đáp :
- Bẩm Đại nhân.
Bọn chúng kinh sợ quá độ, nên thất kinh hồn vía hoặc hôn mê bất tỉnh rồi.
Ngô Bang tức giận bảo :
- Như thế chẳng hóa ra ta phí hơi vô ích, còn bọn chúng thì ‘nhãn bất kiến, tâm bất phiền’ hay sao ! Không thể được.
Làm cho bọn chúng tỉnh lại.
Mau làm cho bọn chúng tỉnh lại.
Một gã thần binh vâng dạ, đi lấy chậu nước tạt nước vào mặt ba gã, khiến ba gã hồi hồn.
Khi ba gã đã tỉnh lại, Ngô Bang lại bảo chúng thần binh :
- Chuẩn bị sẵn sàng.
Khi nào bọn chúng hôn mê thì lập tức làm cho bọn chúng tỉnh lại.
Gã thổ phỉ tam đầu lĩnh kinh sợ quá độ, vội lớn tiếng hô :
- Khoan đã.
Khoan đã.
Ta đầu hàng.
Ta đầu hàng.
Thấy Ngô Bang vẫn lạnh lùng không lên tiếng, bước sang bộ hình cụ thứ ba, gã ta hoảng vía, vội nói thêm :
- Đại nhân.
Tha cho ta đi mà.
Ta trên có hài nhi tám mươi tuổi không người nuôi dưỡng, dưới có mẫu thân ba tuổi không ai chiếu cố.
À không … trên có mẫu thân ba tuổi không ai nuôi dưỡng, dưới có hài nhi tám mươi tuổi không ai chiếu cố.
À không … à không … trên có … Đại nhân.
Nếu ta chết đi thì cả nhà đều chết đói theo.
Cầu xin đại nhân mở lượng hải hà mà tha cho ta.
Cầu xin đại nhân.
Ngô Bang cười nhạt bảo :
- Ngươi đừng tưởng ta không biết.
Ngươi chỉ có một thân một mình, một người no thì cả nhà không chết đói.
Lấy đâu ra mẫu thân ba tuổi với hài nhi tám mươi tuổi.
Nói đến đây, Ngô Bang mặc kệ gã, quay sang hai gã còn lại, cười nói :
- Xem này.
Xem đây này.
Đây gọi là ‘Khiên chỉ hạc’, để giúp các ngươi lưu thông khí huyết sau khi bị phỏng.
Xem thấy bốn cái khay này không ? Nó được chế tạo phù hợp với hình dạng tay và chân người, có thể cố định tay và chân các ngươi lên đó, khiến các ngươi không thể nào cử động tay chân được.
Sau đó, mỗi móng tay hay móng chân các ngươi sẽ có một chiếc kẹp sắt kẹp chặt lại.
Bên dưới kẹp sắt còn có một thanh ngân châm, có thể đẩy vào kéo ra.
Khi đẩy vào, đầu ngân châm sẽ đâm xuyên vào bên dưới móng tay, móng chân các ngươi.
Người ta thường nói : “Thập chỉ liên tâm”.
Nhưng thật ra không chỉ mười móng tay mà cả mười móng chân cũng ‘liên tâm’ nữa.
Hắc hắc.
Tội này, không phải người bình thường có thể chịu nổi đó nha.
Nói xong lại chỉ qua bên cạnh, nói tiếp :
- Còn đây nữa.
Có thấy mấy thanh côn này không ? Đây gọi là ‘Côn hình’.
Không phải là dùng côn đánh các ngươi đâu.
Như thế thì có gì đáng nói chứ ! Hình pháp này còn gọi là ‘Mộc thung hình’, hay nói văn hoa hơn thì còn gọi là ‘Khai khẩu tiếu’.
Chúng ta sẽ cho những thanh côn này trực tiếp đóng vào trong miệng các ngươi, xuyên qua cổ họng xuống đến dạ dày, khiến các ngươi đau khổ vô cùng mà không thể chết ngay được.
Hắc hắc.
Lúc đó chính gọi là muốn sống không được mà muốn chết cũng chẳng xong.
Hắc hắc.
Nói đến đây, Ngô Bang lại cười lạnh mấy tiếng, rồi bảo :
- Nếu các ngươi vẫn có thể an nhiên chịu đựng được các món trên thì có thể xem là to gan lớn mật, những hình pháp thông thường sẽ chẳng có tác dụng gì với các ngươi.
Do đó mới bắt đầu đến món chính.
Đúng thế ! Những món trên chỉ là điểm tâm mà thôi.
Giờ mới có thể kể là món chính.
Món này gọi là ‘Vạn hỏa thiêu tâm’, có thể giúp các ngươi phong lưu khoái hoạt một phen.
Hắc hắc.
Nó không phải dùng để hành hạ thân thể các ngươi, mà là hành hạ tâm linh các ngươi, tinh thần các ngươi, ý chí các ngươi.
Hắc hắc.
Có thấy cái ghế kia không ? Nó gọi là ‘Xuân ỷ’.
Khi cố định các ngươi lên đó rồi, chúng ta sẽ cho các ngươi phục dụng thật nhiều xuân dược, rồi cho những thiếu nữ thật xinh đẹp khiêu diễm vũ cho các ngươi xem, đồng thời còn tiến hành khiêu khích khiến các ngươi dục hỏa công tâm, nhưng không sao thỏa mãn được, để tồi tàn ý chí của các ngươi, cho đến khi các ngươi bị dục hỏa thiêu thân mà chết.
Đương nhiên, để các ngươi còn có thể tiếp tục thưởng thức những món tiếp theo, chúng ta sẽ không để các ngươi chết dễ dàng như thế.
Chỉ cần đến lúc các ngươi bị dục hỏa thiêu đốt đến mức thần chí bất thanh, chúng ta sẽ cho người đưa vào một … một … hắc hắc, đưa vào một đầu súc sinh, bất kể là heo nái, bò cái, dê cái hay ngựa cái đều được.
Dù sao thì cũng chỉ là để giúp các ngươi dập tắt hỏa dục, thứ nào cũng tốt cả.
Hơn nữa, khi các ngươi tỉnh lại, biết mình