Bốn phía sơn minh thủy tú, Tiểu Bạch Hồ chầm chậm thả bước, vừa đi về hướng Phi Liêm động, vừa ung dung ngắm cảnh núi rừng, cảm thụ hơi thở của tự nhiên.
Hai bên đường đi xuất hiện rất nhiều 60, 65 cấp quái, đối với người chơi đã là rất cao cấp, dù cho bọn Thiên Lang có đến đây cũng phải hãm nhập khổ chiến, nhưng đối với Tiểu Bạch Hồ thì cũng chỉ là tiểu quái, không đáng động thủ (thật ra thì có sát tử chúng cũng chẳng được bao nhiêu kinh nghiệm, Tiểu Bạch Hồ lười động thủ đó thôi).
Đi một lúc thì đến Phi Liêm động.
Đó là một hang động nằm trong lòng núi chứ không phải địa cung, cửa động nằm khuất sau một thác nước.
So với Ác Lai động ở Đông Việt thì Phi Liêm động nhỏ hơn nhiều, nhưng quái ở đây lại không hề đơn điệu, mặc dù chỉ có duy nhất một giai vị : bán thần quái.
Vào trong động rồi, Tiểu Bạch Hồ nhìn cảnh âm u của hang động, thoáng nhíu mày.
Tiểu Bạch Hồ chỉ ưa thích những nơi sáng sủa.
Nhưng do Giang Phong ra lệnh cho Tiểu Bạch Hồ phải tăng cường luyện cấp để sớm tiến giai thành trung vị thần, Tiểu Bạch Hồ đành phải đến đây.
Ai bảo trong vùng trừ nơi đây thì không có chỗ nào khác có bán thần quái.
Tiểu Bạch Hồ nhìn quanh đánh giá tình thế, rồi lấy thanh cổ cầm của mình ra.
Thế là những tiếng ‘tính tính tang tang’ liên tục vang lên.
Âm phong từng trận từng trận phát ra, công kích thính giác của quái vật.
Những quái vật nghe được thanh âm đều ôm đầu nhăn nhó.
Những quái vật trong phạm vi 1 trượng quanh Tiểu Bạch Hồ bị cầm âm tấn công đại não, lăn lộn dưới đất ra chiều rất đau đớn.
Hàng loạt thương hại lớn nhỏ xuất hiện trên đầu bọn chúng.
Bán thần quái thường không phân bố dày đặc, mỗi con quái đều có địa bàn nhất định.
Cũng may quái ở đây tổ hợp thành từng tiểu đội 4, 5 con, trong đó có một con đầu lĩnh, đối với những người thuộc dạng chiến sĩ hình sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng lại có lợi cho dạng pháp hệ quần thể công kích kiểu như Tiểu Bạch Hồ.
Một trận cầm âm có thể đồng thời công kích 4, 5 con quái.
Nơi đây quả là luyện cấp bảo địa dành riêng cho Tiểu Bạch Hồ.
Tính tính tang tang.
Tính tính tang tang.
Cầm âm trận trận, xen lẫn vào đó là những tiếng gào rống của quái.
Thật lạ là tiếng đàn và tiếng quái gào rống lại không ăn nhập gì với nhau, không thể hòa lẫn vào nhau.
Dù quái gào rống lớn tiếng thế nào thì cũng không thể át được tiếng đàn.
Cầm âm lan tỏa, xuyên thấu vào tai của mọi sinh vật quanh đó, không thể ngăn trở.
Đó là chỗ lợi hại của kỹ năng của Tiểu Bạch Hồ, không thể dùng âm thanh để phá giải.
Tiểu Bạch Hồ vừa luyện cấp vừa luyện công, mang những kỹ năng của mình ra sử dụng hết một lượt, tìm ưu khuyết điểm để lợi dụng hay bổ khuyết.
Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên mà Tiểu Bạch Hồ chú tâm luyện công đến như thế.
Vương mệnh khó cãi a ! Mệnh lệnh của Thần Vương bệ hạ, y không dám không tuân.
Nếu không, bệ hạ nhất nộ, ra lệnh đóng cửa Đam Mỹ Lâu, bắt y bế quan luyện công thì nguy.
Đối với Tiểu Bạch Hồ, không có gì quan trọng hơn sinh ý.
Sau khi sử dụng mấy lượt thần công tuyệt kỹ, cảm giác vận dụng thuần thục như ý, Tiểu Bạch Hồ tạm dừng tay, đưa mắt nhìn quanh, thì ngạc nhiên phát hiện cả hang động chẳng còn con quái nào nữa.
Hơn trăm con quái phân bố khắp hang động bị Tiểu Bạch Hồ ngược sát không còn một con.
Tứ bề trống trải.
Trên mặt đất còn tàn lưu một số đống máu thịt, không rõ là cơ quan nào của quái còn rơi rớt lại chưa kịp load tân.
Bất đắc dĩ, Tiểu Bạch Hồ chỉ đành ngồi chờ, một mặt lôi thức ăn vặt ra ăn, một mặt chờ quái load tân.
Ai bảo trong vùng chỉ có nơi này là có thần giai quái làm chi.
Đành phải chờ đợi vậy.
Hồi lâu, quái lại lần lượt load tân.
Khi xung quanh đã xuất hiện 4, 5 nhóm quái, Tiểu Bạch Hồ đứng dậy, phủi phủi bụi bám trên y phục, ung dung bước đến gần một nhóm quái, ôn nhu mỉm cười, rồi nhẹ nhàng lấy thanh cổ cầm ra ôm trên tay, lại bắt đầu quá trình dụng cầm âm ngược sát quái vật.
Đám quái vật vừa mới load tân, vừa muốn hít thở không khí trong lành, đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh, đồng loạt run lên, len lén quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một vị đại thúc sắc diện hung ác, xung quanh người phát ra trận trận hắc khí khiến quái cảm thấy lạnh buốt cả tâm can, đang từng bước từng bước tiến đến, trên miệng lại liên tục phát ra những tiếng cười đầy quỷ dị (đây thuần túy là cảm giác của quái).
Tức thì, toàn bộ quái vật khẩn cấp đào mệnh, nhưng vừa mới quay mình bỏ chạy thì chỉ chưa đến một giây sau, cả bọn nghe thấy những âm thanh khủng khiếp truyền vào tai, ma âm lớp lớp, quỷ khí trận trận, dù bịt chặt thế nào cũng không ngăn được.
Cầm âm xuyên tâm, cả bọn quá đau đớn, lăn lộn dưới đất ôm đầu rên rỉ gào rống không ngừng.
Rồi một lúc sau, số quái vật đáng thương vừa mới load tân không bao lâu đó, hãy còn chưa kịp ngắm nhìn phong cảnh, hít thở hương thơm hoa cỏ trên dương thế, thì đã bị ‘quái đại thúc’ đưa trở về vòng tay của hệ thống giữa hai hàng nước mắt tuôn dài.
- Mẹ ơi !