Lại nói, Tiểu Bạch Hồ liên tục tuôn ra mấy tràng trường thiên đại luận, khiến cho ‘Hồ đại thần’ phẫn nộ vô cùng, nộ khí công tâm, dẫn đến đầu óc choáng váng, hai mắt lờ mờ nhìn không rõ sự vật trước mắt, tay chân run rẩy, xuất chiêu cũng chậm đi.
Vân Dương Tử thừa thế xuất tuyệt chiêu công kích vào giữa ngực gã ta, khiến gã ta tâm tạng chấn động, máu huyết nghịch hành, miệng trào máu tươi, rồi ngã lăn ra bất tỉnh.
Hạ gục đối thủ, Vân Dương Tử quay nhìn Tiểu Bạch Hồ, giơ ngón tay cái lên tán dương :
- Khẩu thiệt thần công của đạo hữu thật là lợi hại !
Tiểu Bạch Hồ tủm tỉm cười nói :
- Đạo huynh nói thế là khen ta hay mỉa mai ta thế ?
Vân Dương Tử ha hả cười lớn, quay đi tìm đối thủ khác.
Tiểu Bạch Hồ thì phụ trách trông coi ‘Hồ đại thần’.
Gã ta thất thủ bị bắt, khiến cho sĩ khí của phe Hoan Hỷ giáo đại giảm.
Nhiều người cảm thấy tình thế không hay, bắt đầu tìm cơ hội đào tẩu.
Trong khi đó, do hậu đường và nội viện vừa phát hỏa vừa bị tấn công, Tổng đàn Hoan Hỷ giáo hỗn loạn cả lên, giáo chúng nháo nhào chạy tản đi khắp nơi, hầu tìm chốn đào sinh.
Ai nấy tùy nghi di tản.
Đa số giáo chúng Hoan Hỷ giáo trong nội viện có đạo hạnh không cao (vì thế mới không ra tham chiến ở tiền điện), nên khi bị tấn công, việc chống trả không mấy hữu hiệu, nhanh chóng vỡ trận, nội viện toàn diện thất thủ, giáo chúng tổn thương nghiêm trọng, phải tranh nhau tìm đường đào tẩu thoát thân.
Trong lúc vô số giáo chúng Hoan Hỷ giáo nháo nhào chạy trốn, trong lúc quần hào đang mải mê quan chiến ở tiền điện, thì đột nhiên trong đám quần hào có ai đó hô lớn :
- Mau đi bắt tiểu hồ ly a !
Lời hô hào đó làm mọi người bừng tỉnh.
Cả bọn ùn ùn chạy về phía hậu sơn, kéo bè kết đảng đuổi theo những kẻ đang tháo chạy.
Cả đỉnh núi náo loạn vô cùng.
Cảnh hỗn loạn đó cũng đã tạo cơ hội cho những cao thủ Hoan Hỷ giáo đang chiến đấu trước tiền điện, và cũng đã có một số kẻ thành công thoát khỏi vòng chiến, tìm lối bôn đào.
Sự hỗn loạn cũng làm cho việc vây bắt phản tặc của Thần tộc Nghị hội Chấp pháp giả gặp không ít khó khăn.
Vân Dương Tử cau mày nói :
- Tập trung bắt bọn đầu não thôi ! Đám tiểu hồ ly kia có chạy thoát cũng chẳng làm nên được chuyện gì đâu ! Bất thành khí hậu, không đáng chú trọng !
Chúng Chấp pháp giả nghe lời lão, chia nhau đi vây bắt bọn đầu não của Hoan Hỷ giáo.
Cả bọn không ai để ý đến nụ cười nửa miệng của Tiểu Bạch Hồ.
Y nhân lúc hỗn loạn, xách gã ‘Hồ Đại thần’ đi tìm Giang Phong phục mệnh.
Xem ra công sự tư sự đều mỹ mãn cả, y rất phấn khởi.
Nói về bọn Thiên Lang, Triệu Tiếu Thiên đang mải mê xem các cao thủ Hoan Hỷ giáo và chúng Thần tộc Nghị hội Chấp pháp giả giao chiến, đột nhiên nghe người kêu gọi đi bắt tiểu hồ ly, đều giật mình nhìn về phía hậu sơn.
Trong tầm mắt bọn họ, mãn sơn biến dã đều có kẻ đang bỏ chạy xuống núi.
Triệu Tiếu Thiên lập tức chạy đi, đồng thời hối thúc mọi người :
- Nhanh đi.
Trễ mất bây giờ !
Cả bọn thấy Triệu Tiếu Thiên đã chạy đi, cũng không dám chậm trễ để mặc họ Triệu một mình, nên đều vội hối hả chạy theo sau.
Kiếm Thần Đinh Gia đạo hạnh cao thâm hơn cả, nên chẳng mấy chốc là đã đuổi kịp Triệu Tiếu Thiên, cười nói :
- Một mình huynh đệ cho dù có đuổi kịp thì nhắm có đánh lại đối phương không mà nôn nóng thế !
Triệu Tiếu Thiên đến lúc này mới ý thức được là mình đã lỗ mãng.
Giáo chúng của Hoan Hỷ giáo dù không phải là cao thủ thì tất nhiên cũng không phải hạng phàm phu tục tử.
Đặc biệt là những tiểu hồ ly phải có đạo hạnh cao thâm mới có thể biến thân thành hình người được.
Triệu Tiếu Thiên còn chưa phải là bán thần, cũng chẳng phải Tôn sư, đương nhiên không thể nào đan độc đối phó được.
Triệu Tiếu Thiên xoay chuyển ý nghĩ thật nhanh, rồi chỉ về một phía, nói :
- Đinh huynh.
Mau chặn ả kia lại ! Mau lên đi ! Đừng để ả ta chạy thoát !
Kiếm Thần Đinh Gia nhìn về hướng tay chỉ của Triệu Tiếu Thiên, thấy một thiếu nữ yểu điệu thướt tha, sắc nước hương trời, nhưng cũng đầy vẻ mị hoặc yêu tà, đang hối hả chạy trốn xuống núi.
Y thoáng cau mày, nhưng rồi cũng nhanh chóng động thân, lao về phía đó.
Họ Đinh thân là trung vị thần, chuyên chức chiến đấu, nên phản ứng nhanh nhẹn, tốc độ cũng cực nhanh.
Khi Triệu Tiếu Thiên và bọn Thiên Lang đuổi đến nơi thì thiếu nữ kia đã bị họ Đinh chặn lại rồi.
Kiếm Thần Đinh Gia bản tính lạnh lùng nghiêm nghị, ngoài việc quan tâm bảo kiếm và lão bà, đối với hạng mỹ nhân yêu mị thế này không chút hứng thú, chẳng hề linh hương tích ngọc chút nào, thành ra bảo kiếm múa tít, kiếm quang dày đặt, kiếm khí dàn dụa, dồn ép yêu mị thiếu nữ vào cảnh chống đỡ vất vả, càng lúc càng thêm luống cuống.
Triệu Tiếu Thiên đuổi đến nơi, cũng vội vác trường thương xông vào vòng chiến, đồng thời còn hô lớn :
- Đinh huynh nhẹ