Đêm xuống, bầu trời trong vắt, ánh trăng huyền ảo chiếu sáng đại địa.
Gió hiu hiu thổi, cành lá xào xạc.
Mặt nước Nguyên Giang lăn tăn gợn sóng.
Sau lần hệ thống đình ba giờ để liên tiếp các thành thị, đồng thời đã có một số sửa đổi, trong đó có ngày và đêm.
Từ sau lúc đó, trong “Vương Mệnh” đã bắt đầu phân biệt ngày và đêm, nhưng để không ảnh hưởng nhiều đến sự quan sát của người chơi, đêm nào cũng đều là đêm trăng cả.
Dưới ánh trăng huyền ảo, người chơi vẫn có thể phân biệt sự vật, chỉ có điều tầm nhìn giảm xuống chỉ còn một nửa so với ban ngày.
Mặt sông phản chiếu ánh trăng bàng bạc, cảnh quang cực kỳ mỹ lệ.
Đây đó, vài chiếc tiểu thuyền chầm chậm xuôi dòng, đưa du khách thưởng ngoạn cảnh sắc đêm trăng.
Sau thông cáo của Nha Phủ, nhiều người chơi đã nhanh chóng liên hệ, thuê thuyền du ngoạn trên dòng Nguyên Giang mỹ lệ.
Thân cận thiên nhiên, hưởng thú vui tao nhã là mục đích của không ít người khi vào “Vương Mệnh”.
Hơn nữa, giá thuê thuyền 50 đồng tệ mỗi giờ, nếu thêm người chèo thuyền thì thêm 10 đồng tệ nữa, cũng không phải là quá đắt.
Thêm nữa, hầu hết những người đang hiện diện đều đã nhập trụ An Phú Trấn.
Nơi đây không giống những thành trấn khác, chỉ cho nhập trụ chứ không cho nhập tịch, và nhà cửa không bán mà chỉ cho thuê.
Giá thuê cũng không thấp.
Lâu các mỗi căn hộ 2 ngân tệ mỗi ngày, có thể cho 4 người ở chung.
Thuê cả lâu các 5 ngân tệ.
Mỗi trang viện (cấp 1) cũng 5 ngân tệ mỗi ngày.
Nếu thuê dài hạn thì rẻ hơn chút ít, mỗi tháng lần lượt 40 ngân tệ và 1 kim tệ.
Dù vậy, do ảnh hưởng của Học Viện và Thần Miếu, hoặc do cảnh sắc Nguyên Giang mỹ lệ, những người đăng ký thuê cũng không hề ít.
Giang Phong đã phải cho xây dựng thêm để đáp ứng đủ nhu cầu.
Đêm nay, ngoài những người ngồi thuyền du ngoạn trên sông, cũng có không ít người dạo bước trên bờ, đón gió mát từ mặt sông thổi vào.
Đột nhiên, một tiếng gào thảm thiết xé tan màn đêm tĩnh lặng.
Tiếp đó là đao quang kiếm ảnh loang loáng, binh khí chạm nhau chát chúa, tiếng hò hét quát mắng vang trời.
Bên bờ sông, cách Bến thuyền không xa, một đám đông mấy chục người đang lao vào nhau tư sát.
Chiến trường cực kỳ thảm liệt và cũng vô cùng hỗn loạn.
Ngay sau đó, hàng trăm người nghe động, từ trong trấn kéo ra, từ ngoài rừng kéo vào, số gia nhập vòng chiến, số đứng xa quán khan, khiến cho chiến cục càng thêm thảm liệt và tráng quán.
Giữa những thanh âm tạp loạn, mấy giọng quát tháo vang vọng vào tai mọi người :
- Long Tam, tại sao ngươi vô cớ tập kích chúng ta ?
- Cái gì mà vô cớ.
Hắc hắc.
Người của các ngươi tấn công chúng ta trước, chúng ta chỉ hồi lễ.
- Vô sỉ.
Tuyệt đối vô sĩ.
- Hắc hắc.
Công bình.
Tuyệt đối công bình.
- Các ngươi xung đột là việc các ngươi.
Sao lại tấn công cả chúng ta ?
- Hừ.
Ai bảo các ngươi đi cùng bọn chúng.
Ai biết có phải đồng bọn hay không ?
- Hắc hắc.
Phải đó.
Ai biết các ngươi có định liên hợp mật mưu đối phó chúng ta hay không chứ.
Giữa lúc đó, mọi người chợt nghe hệ thống công cáo, thiên hạ chấn động.
- Đinh.
Hệ thống công cáo.
Chúc mừng Linh Sơn thành công kiến lập Linh Sơn thôn.
Vì là người chơi đầu tiên kiến thôn thành công, hệ thống đặc thù tưởng lệ.
Mong mọi người tiếp tục phấn đấu.
Trong đám đông, có người ngửa cổ cười vang, có người ánh mắt đỏ ngầu, quát :
- Sát.
Tiếp đó lại nghe :
- Đinh.
Hệ thống công cáo.
Chúc mừng Long Nhất thành công kiến lập Thần Long thôn.
Vì là người chơi thứ hai kiến thôn thành công, hệ thống đặc thù tưởng lệ.
Mong mọi người tiếp tục phấn đấu.
- Đinh.
Hệ thống công cáo.
Chúc mừng Ái Liên thành công kiến lập Bạch Nga thôn.
Vì là người chơi thứ ba kiến thôn thành công, hệ thống đặc thù tưởng lệ.
Mong mọi người tiếp tục phấn đấu.
Lại có người giận, lại có người cười, và :
- Sát.
- Sát.
- Sát.
Chiến cục càng thêm thảm liệt.
Mọi người sau lúc mang nhiên, dần dần hiểu ra đây chính là bang hội tranh đấu.
Vì thế số người quán chiến càng lúc càng đông, kỷ hồ chiếm hết toàn bộ số người chơi đang hiện diện tại trấn.
Trên sông, nhiều chiếc thuyền cũng lần lượt chèo lại gần quán khan.
Giữa cảnh hỗn loạn, đột nhiên có tiếng ai đó hô lớn :
- Trang bị, bạch ngân trang bị a.
Của ta.
Của ta.
Không ai được tranh giành.
Mọi người chấn động.
Chỉ một câu nói mà đã khiến toàn trường nổ tung.
Một số kẻ đang đứng ngoài quan chiến bỗng giơ cao vũ khí, thống nhất hướng thanh âm xung thẳng vào.
Đương nhiên, bọn họ không vì lòng nghĩa hiệp thấy bất bình bạt đao tương trợ, không vì oán hận vung kiếm trảm thù nhân, mà chỉ vì bạch ngân trang bị trong truyền thuyết, chính là thần đáng sát thần, ma đáng tru ma.
Sau đó, càng lúc càng đông người gia nhập chiến cục.
Một trường cự đại PK chiến bạo phát.
Chiến huống thảm liệt thứ kích không ít người, nhất là khi có bằng hữu huynh đệ bị sát tử, hoặc phát hiện thù nhân trong đám đông.
Bọn họ liền xuất vũ khí, mắt lộ huyết quang, nhắm hướng thù nhân sát thẳng tới.
Thế nhưng, giữa song phương còn có người khác, hơn nữa mấy người đó hoàn toàn “không biết điều”, không chịu tránh đường, thậm chí còn xô đẩy ngăn cản, không cho bọn họ xông vào nhau chém giết.
Hết lần này đến lần khác xông tới rồi bị đẩy lùi, hết lượt này đến lượt khác lớn tiếng quát mắng, cuối cùng khiến bọn họ mất lý trí.
“A !”.
Sau một tiếng thét phẫn nộ, bị nộ hỏa công tâm, một kẻ trong bọn múa tít vũ khí, một chiêu thức tối phổ thông, lưỡng đoạn thi thể tiên huyết lâm li, cả thế giới đột ngột yên tĩnh.
Giữa lúc mọi người còn đang kinh hãi, kẻ đó lại vung vũ khí, hướng thù nhân sát tới.
Lần này không ai kịp ngăn cản, nên không ngộ thương một ai, chỉ có thêm một người bị sát tử.
Sau lúc thất thần ngắn ngủi, có người chợt