Lưu Yên Nghiên hơi ngước đầu lên đánh giá nam nhân mặc long bào đi vào, tuy đã ngoài bốn mươi nhưng hắn vẫn tuấn vũ hiên ngang, trên thân lộ ra khí chất uy nghiêm của bậc đế vương, bên cạnh là Hoàng Hậu Nam Quốc Lệ Lăng Di, nàng mặc trong người bộ y phục Phượng bào, da dẻ được bảo dưỡng kĩ càng, một bộ dáng mẫu nghi thiên hạ.
Nàng tiếp tục nhìn xuống nam nhân phía sau hồng y như lửa, khí chất không hề kém cạnh Long Đồ Viễn, nhưng kì lạ là khuôn mặt hắn lại không phải tuyệt sắc, hắn chỉ mang khuôn mặt bình thường, nàng nhận ra đây là nam nhân nàng đã gặp trong tửu lâu.
Long Đồ Viễn cho bình thân, hắn ngồi trên ngai vàng cao cao tại thượng nhìn xuống “ Hôm nay là sinh thần của Hoàng Hậu, trẫm rất vui khi các khanh đến dự, còn có cả sứ giả từ Tây Quốc”
Nam nhân hồng y tỏ ý cười “ Ta thật mừng vì được Nam Hoàng đón tiếp, là vinh hạnh của Thạc Vi ”
Long Đồ Viễn cười to kêu bắt đầu khai tiệc, nhưng trong mắt vẫn lạnh nhạt, Lưu Yên Nghiên nhếch khoé miệng, đúng là chính trị, nơi đâu cũng giả dối.
Long gia hai huynh đệ lần lượt tặng bảo vật quý giá mừng sinh thần của Hoàng Hậu, quan viên cũng lần lượt chúc mừng.
Ca vũ linh đình, nàng để ý nam nhân tên Thạc Vi đó luôn luôn nhìn nàng, khi nàng nhìn lại hắn thì hắn còn khẽ cười nâng ly, Lưu Yên Nghiên lạnh lùng liếc mắt sau đó không để ý đến hắn.
Long Minh Vũ tức giận trừng mắt hắn, Nghiên Nhi là để hắn nhìn sao? Muốn nhìn cũng chỉ có mình hắn được ngắm nàng thôi.
Khổng Vân Khuê đứng lên “ Hoàng Thượng, thần nữ có thể trình bày một khúc mừng sinh thần cho Hoàng Hậu Nương Nương được chứ? ”
Lệ Lăng Di hài lòng vui vẻ nhìn qua Long Đồ Viễn, dù sao đây cũng là con dâu tương lai của nàng.
“ Tốt “ nhận được sự chấp thuận của Long Đồ Viễn, nàng khiêng cây đàn tranh đi lên gãy khúc nhạc, điệu nhạc du dương đi vào lòng người, nhưng trong đó không bao gồm bốn người, Long Minh Vũ, Long Minh Kha, Thạc Vi và nàng, bọn họ đang mải mê hứng thú ngắm nữ nhân như một con mèo lười buồn chán dọc ly rượu trên tay.
Quả thật rất nhàm chán, nó không thú vị bằng các đại tiệc nàng tham dự khi còn ở hiện đại, không âm nhạc, không rượu vang, không đồ ăn của các nước, không bar.
Biểu diễn kết thúc, mọi người đều vỗ tay, Long Đồ Viễn cười nói “ Không hổ là Nam Quốc đệ nhất tài nữ, Khổng khanh, ngươi có được một nữ nhi tài giỏi, ban thưởng”
“Đa tạ Hoàng Thượng” Khổng Tiếu Túc cười lấy lòng, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ khoe khoang.
Khổng Vân Khuê cũng tạ ơn, nàng quay xuống liếc nhìn Long Minh Kha thì thấy hắn không chú ý đến nàng, mà chăm chú nhìn Lưu Yên Nghiên.
Bao cảm xúc tụt xuống, nàng ta tức giận quay về chỗ, đồng thời hận thù với Lưu Yên Nghiên cũng tăng lên.
Tiếp theo nàng ta thì các vị thiên kim tiểu thư cũng theo nhau mà lên diễn, lượt này đến Tử Nhiêu, nữ nhi của Tử Gia, nàng lên đàn thu hút nhiều ánh nhìn, Tử Nhiêu cũng là một tài nữ của Nam Quốc.
Sau khi kết thúc được Long Đồ Viễn ban thưởng, nàng ta bỗng chốc nhìn sang Lưu Yên Nghiên ” Yên Nghiên tỷ tỷ, ngươi cũng biểu diễn một tiết mục gì đi ”
Mọi người trong đại điện im lặng, ai chẳng biết nàng không tài không đức một lòng chỉ bám theo Tam Vương Gia, Lưu Du cùng Liễu Lâm Y lo lắng xem nàng, Long gia hai huynh đệ tức giận, Long Minh Vũ muốn lên tiếng giúp thì bị nàng đưa