Lưu Yên Nghiên lạnh lùng nhìn hắn đang cười đứng đối diện, nàng có nghe nhầm không? Hắn muốn đi chơi với nàng, nàng với hắn thân thiết lắm à?
Trong không gian đêm tối, thời tiết se se lạnh, ba thân ảnh đứng trên ngói hoàng cung, phía dưới đột nhiên có ánh lửa hiện lên, thị vệ ào ạt xuất hiện la to “ Vượt ngục, phạm nhân vượt ngục, mau truy tìm nàng ta ”
Nàng nhíu mày, không ổn rồi, nếu ở lại lâu không phải là ý kiến hay, Như Oanh bên cạnh nắm chặt tay lên tiếng “ Chủ nhân, chi bằng hãy để ta xuống dưới, ta rất đội ơn người vì đã giúp đỡ ta nhưng Như Oanh không muốn liên luỵ đến người “
Lưu Yên Nghiên thả lỏng lông mày nhẹ giọng lạnh nhạt nói “ Đừng có làm chuyện vô nghĩa, ta làm việc chưa có hai từ thất bại”
Nàng vốn là Boss của Sát, người đứng đầu tổ chức hắc đạo, ngoài sáng lại là chủ tịch tập đoàn Dark có ảnh hưởng quốc tế, trong từ điển không thể xuất hiện hai từ thất bại và bỏ cuộc, bởi vì nó đồng nghĩa với cái chết.
Thạc Vi đưa tay vuốt tóc ra đằng sau, đôi mắt đào hoa vụt sáng, hắn mở miệng nói “ Nếu nàng không quyết định nhanh, sẽ không kịp nữa đâu “
“ Ta đi với ngươi “ Dù sao nàng không tin hắn hại được nàng, tuy nàng không đánh lại hắn nhưng trốn thoát thì không phải chuyện khó đối với nàng.
Thạc Vi cười vui vẻ, Như Oanh lo lắng giữ chặt tà áo nàng, Lưu Yên Nghiên quay mặt lại rồi đưa cho nàng ta một vật ” Ta không sao, ngươi hãy đến Tửu lâu Vạn Thiên, đưa vật này cho chưởng quầy, nói với hắn ngươi là nha hoàn của ta “
Vạn Thiên là tửu lâu nàng mua lại hôm đó, nàng đã đổi tên cùng thiết kế trong tiệm, bây giờ chỉ chờ ngày khai trương.
Như Oanh cầm lấy ngọc bội, hơi không an tâm nhìn về phía nàng, Lưu Yên Nghiên gật đầu, nàng liền nói vài câu khuyên nàng cẩn trọng rồi biến mất trong màn đêm.
Thạc Vi đi đến trước mặt nàng, mỉm cười nói
“ Đi thôi “
Bằng công phu của hắn và sự nhanh nhẹn của nàng đương nhiên có thể an toàn thoát khỏi đây.
Hoàng cung một đêm náo nhiệt, thích khách ám sát Hoàng Đế trốn khỏi lao ngục, Chiến thần Tam Vương Gia cũng bị triệu tập truy ra nàng.
Đi trên cây cầu, Lưu Yên Nghiên vẫn giữ thái độ lạnh băng nhìn ngắm phong cảnh, Thạc Vi hồng y đỏ thẳm đi cạnh nàng, hắn nhìn bên góc mặt hoàn mỹ không góc chết của nàng, cảm thán, nàng đúng là nữ nhân trong lời đồn phế vật luôn bám theo Tam Vương Gia Nam Quốc không? Nó khác xa tất cả những gì hắn đã điều tra về nàng.
Lưu Yên Nghiên ngừng lại giữa cây cầu, xung quanh lồng đèn được thắp sáng, làm nổi bật khuôn mặt khuynh quốc của