Vương Phi Bé Con Của Ta, Nàng Chớ Có Khùng

Cầu thân


trước sau

Những cành hoa rơi vãi trên đại điện được thái giám gom về đặt ở một chỗ , Hoài Na ngồi chòm hổm ở sau tấm rèm , tay cầm lấy vài cành hoa xếp thành hình ngôi nhà , lâu lâu lại múc 1 thìa cơm cho vào miệng nhai nhai , cô chăm chú chơi trò xếp nhà của mình , mặt kệ xung quanh đang xảy ra chuyện gì .

Thiên Diệu Chính thở dài vẻ chán nản , rốt cuộc nó cũng chịu ngồi im , nó mà nổi loạn một chút nữa thế nào mặt mũi của hoàng gia cũng sẽ bị nó làm cho mất hết , Nhan Y Dung ở bên cạnh phân phối Vân Liên theo sau canh chừng Hoài Na , bà cười nhẹ mang theo chút lo lắng nhìn về phía Hoài Na , đứa con gái bé bỏng này của ta cần phải được canh chừng cẩn thận .

Thượng Quan Kỳ hơi nhíu mi , đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc khó hiểu , xen lẫn nỗi nghi ngờ , ý nghĩ mập mờ thoáng vụt qua :

- Nàng ta rốt cuộc là ngốc thật hay là ngốc giả ?

Chàng lạnh lùng thở ra một hơi , sắc mặt có chút khó chịu lòng nghĩ :

- Không hiểu sao phụ hoàng lại muốn mình kết thân với công chúa của Thiên Diệu , thôi được rồi , dù gì thì nàng ta cũng chỉ là vương phi trên danh nghĩa , rước về rồi đối với nàng ta tốt một chút chắc sẽ không việc gì ?

Thượng Quan Kỳ đứng lên khỏi nệm ngồi , chàng chắp tay hướng Thiên Diệu Chính thi lễ nói :

- Thiên Diệu bệ hạ , tại hạ mạn phép hỏi ngài một vấn đề riêng tư , không biết công chúa của quý quốc đã hứa gả cho ai chưa , tại hạ tới đây , nhất là thăm quý quốc , hai là muốn cầu thân , ba là muốn gởi tặng công chúa một món quà nhân ngày sinh nhật 16 sắp tới .

Mọi người trong đại điện mở to hai mắt , vểnh tai lên chăm chú lắng nghe , họ nhao nhao bàn tán , Nhan Y Dung trong lòng có chút nghi hoặc nhưng cũng
không tiện nói ra , Thiên Diệu Chính hai mắt giật giật rung rung , ông thật không dám tin vào những gì mình vừa nghe được , sững người một chút sau đó chậm rãi mở miệng ấp úng :

- Ý của ngài là ... ngài ... ngài muốn cầu thân con gái của ta .

Thượng Quan Kỳ lạnh lùng đáp lời :

- Phải .

Cùng lúc này ngoài cửa điện có tiếng truyền báo của thái giám :

- Thượng Quốc Vương Gia tặng lễ cho Hoài Na công chúa .

Thị vệ đẩy tới cửa điện 10 xe lụa là gấm vóc cùng với trang sức quý hiếm , thuộc hạ của Thượng Quan Kỳ cũng trở lại , hắn nắm trên tay một sợi dây , đầu kia của sợi dây cột vào vòng cổ của một chú công xinh đẹp , nó khoác lên người một bộ trang phục thật hoàn hảo , đẹp tuyệt vời với đủ sắc xanh thật óng ả , trên đầu đội một chiếc vương miện rất xinh , ở cổ lại đeo một chiếc vòng to màu xám nhạt , mào dài , hẹp thẳng đứng , phần mặt của nó có màu vàng và xanh , đôi mắt đen nhỏ bằng hạt đậu lúc nào cũng ánh lên vẻ tự hào , chiếc đuôi dài xòe ra hình nan quạt mang màu lục ánh đồng , mỗi chiếc lông ở mút trang trí bởi một đồng tiền với bốn vòng tròn đồng tâm màu xanh lam nhạt , đỏ đồng , vàng , nâu trông mới đẹp mắt và lạ lẫm làm sao !

Mọi người trầm trồ tiếng to tiếng nhỏ :

- Ồ , con gì mà trông đẹp thế nhỉ ?

- Nó còn đẹp hơn cả con gà ấy chứ ?

- Thượng quốc quả thật có rất nhiều thứ mới lạ nha .

Các hoàng tử phi và phi tần của hoàng đế đưa mắt nhìn đến cửa điện , đôi mắt họ trợn trừng mở to , trong lòng không khỏi kích động , họ ước chi số lễ vật kia là của chính họ .

Thượng Quan Kỳ nhếch môi đắc ý , Thiên Diệu Chính và Nhan Y Dung cũng gật đầu hài lòng , Thiên Diệu Cung cười tà mị , hiện tại ta rất muốn xem biểu hiện của muội muội a .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện