Lời nói của Du Nhị là sự thật.
Bốn năm trước, những tên bằng hữu xấu xa theo hắn ta đi hù dọa Mặc Phi Phi đã bị Mặc Diệp ra lệnh đánh chết từ lâu.
Mà Du Nhị không biết sao lại chạy thoát được.
Những năm gần đây hắn ta trốn đông trốn tây nên Tần Tự Tuyết cũng không biết điều này.
Cho đến tận khi Vân Quán Ninh tới miếu hoang tìm Du Nhị, nàng ta mới biết Du Nhị vẫn còn sống...!Nếu có người còn sống thì vẫn có khả năng chuyện đó bị lộ ra ngoài!
Thế là Tân Tự Tuyết cũng đuổi giết Du Nhị.
Lần này là may mà Như Ngọc kịp thời bắt được Du Nhị, nếu không sợ là hắn ta lại rơi vào tay Tần Tự Tuyết một lần nữa.
Vân Quán Ninh rút lại chủy thủ, liếc mắt nhìn Du Nhị một cái u ám: "Ta sẽ dẫn người tiến cung, người tự mình nói chuyện đó với Cửu công chúa đi."
"Đến lúc đó nếu ngươi dám nói dối nửa lời, ta sẽ khiến cho người sống không bằng chết!"
Đương nhiên là Du Nhị sợ hãi đáp ứng.
Sau đó Vân Quán Ninh mới cho nhốt hắn ta vào kho củi ở hậu viện.
Ngày hôm sau, nàng cho người đưa lệnh bài xin tiến cung.
Biết nàng không còn bị cấm túc, Hoàng thượng và Hoàng hậu hơi kinh ngạc nhưng Triệu Hoàng hậu vẫn ân chuẩn cho nàng được tiến cung.
Tuy vậy Vân Quán Ninh không tiến cung để gặp Triệu hoàng hậu hay Đức Phi.
Người nàng muốn gặp là Mặc Phi Phi.
Trông thấy thái độ của Mặc Diệp đối với Viên Bảo, nàng mới yên tâm để Viên Bảo ở lại trong phủ.
Chưa kể ngoại tổ phụ cũng đang ở đây, nàng càng không phải lo lắng gì.
Vào cung, việc đầu tiên nàng làm là đi thỉnh an Triệu hoàng hậu.
Triệu hoàng hậu sinh được hai người con trai.
Con trai cả là Đại hoàng tử, Sở vương Mặc Hồi Diên, con trai thứ là Tam hoàng tử, Doanh Vương Mặc Hồi Phong.
Vân Quán Ninh đã từng gặp Triệu hoàng hậu vài lần, biết rõ nữ nhân này cũng là một người thâm tàng bất lộ.
Nếu không thì sao bà ta có thể ngồi vững ngôi vị hoàng hậu bấy nhiêu năm?
Bà bà của nàng là Đức Phi nên nàng cũng không có gì nhiều để nói với Triệu hoàng hậu.
Thỉnh an xong nàng lập tức lui ra.
Mặc Phi Phi còn chưa xuất giá nên được ở tại Vị Ương Cung.
Kể từ khi xảy ra chuyện bốn năm trước, nàng ta vẫn luôn đóng kín cửa, không bước ra khỏi Vị Ương Cung.
Bây giờ nàng ta đã qua tuổi mười chín nhưng còn chưa nghị thân.
Vân Quán Ninh đến Vị Ương Cung, cho cung nhân đi vào truyền lời còn nàng đứng ở ngoài cửa kiên nhẫn chờ.
Cung nhân trong cung đi ngang qua thấy người đang đứng đó là Minh Vương phi, chính là tẩu tẩu của Cửu công chúa, thế mà còn bị cự tuyệt, phải chờ ở ngoài cửa, trong lúc nhất thời khó tránh khỏi nhìn thêm vài lần.
Ngược lại, Vân Quán Ninh hoàn toàn không hề giận dữ chút nào.
Chuyện của Mặc Phi Phi là nàng sai trước.
Chuyện năm đó là nàng nợ nàng ta nên bây giờ nàng phải trả lại.
Một lúc lâu sau cung nhân mới ra ngoài đáp lời.
Bởi vì e ngại thân phận của Mặc Diệp nên mặc dù sắc mặt của cung nhân không được tốt lắm nhưng ngữ khí vẫn còn cung kính:
"Xin Minh Vương phi ve di ạ! Cong chua noi la khong muốn gặp
ngài."
Nguyên văn Mặc Phi Phi không hề nói khách khí như vậy.
Khi nghe cung nhân nói là Vân Quán Ninh tới, nàng ta có chút kinh ngạc.
Sau đó, lập tức bảo Vân Quán Ninh cút đi!
"Ngươi đi vào nói cho Cửu công chúa biết nếu hôm nay bổn Vương phi không gặp được nàng ta thì nhất định ta sẽ không rời đi."
Vân Quán Ninh cười nhẹ, lấy ra một thỏi bạc đưa cho cung nhân: "Bổn Vương phi tìm cửu công chúa thật sự là có chuyện quan trọng cần trao đổi."
Có tiền có thể xui khiến ma quỷ.
Cung nhân cũng không tiện từ chối, đành phải quay vào thêm lần nữa.
Lần này trở ra, trên người đầy bụi đất.
Không chỉ vậy mà trên trán còn có một vết rách, nguyên do là bị chén trà ném trúng, hỗn hợp nước trà và máu chảy loang lổ từ trên trán xuống mặt, trông vừa nhếch nhác vừa kinh khủng.
"Vương phi, ngài vẫn nên trở về đi ạ!"
Vẻ mặt của cung nhân tràn đầy đau khổ: "Cho dù là có chuyện lớn.
bằng trời thì cũng xin ngài ngày mai lại đến."
Nếu lúc này hắn ta lại phải đi vào truyền lời, không chừng phải bồi thêm cái mạng nhỏ này cũng nên!
Thấy bộ dáng cùng nhân thê thảm đến mức này, Vân Quán Ninh cảm thấy hơi áy náy, đành phải đưa thêm một thỏi bạc: "Vậy được, ngày mai ta lại đến! Ngươi nhanh chóng đi băng bó vết thương đi."
Lần thứ nhất nàng đến gặp Mặc Phi Phi, kết quả là ôm