Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Vương Gia Không Biết Xấu Hổ


trước sau


Sau đó, tên Chung thiếu kia lấy ra một cái bình nhỏ trong suốt, đưa cho Tề Nguyên Thiều.
Cái bình chỉ lớn hơn ngón tay cái một chút, chất lỏng bên trong màu xanh da trời, rất quái dị.
Chung thiếu dặn dò nói: “Tề thiếu, đây là thuốc kích dục mà em đã nói, sau khi cho vào nước sẽ trở nên không màu không vị, chỉ cần hai giọt thôi liền có thể khiến người ta muốn ngừng mà không được.”
“Thuốc này nam nữ già trẻ chơi hết, bất kể cô ta là mỹ nữ lạnh như băng hay là phụ nữ vô sinh lâu năm, chỉ cần sau khi đụng phải thứ này, cô ta liền thành loại đàn bà lẳng lơ phóng đãng không ngừng vặn vẹo thân thể.”
“Ha ha Tề thiếu, Chung Bình em đối với anh đã đủ tấm lòng chưa?”
Vừa rồi Chung thiếu ra chiêu cho Tề Nguyên Thiều, chính là muốn khiến Lâm Tiểu Nhã bọn họ dính vào thuốc kịch dục, sau đó để Tề thiếu thoải mái bắt đi, chờ sau khi Tề thiếu suиɠ sướиɠ xong liền cho anh em nhà họ vào cuộc chiến ác liệt nhiều vua hai hậu, tiếp đó quay lại video toàn bộ quá trình để uy hiếp.
Đảm bảo hai người phụ này sẽ trải qua cuộc sống “tươi đẹp”.
Sau khi nhận thứ đồ này, hai mắt Tề Nguyên Thiều tỏa sáng: “Không ngờ tiểu tử ngươi còn có thứ này, đợi lát nữa sau khi ta sướng xong thì không thiếu phần của ngươi đâu!”
“Con gián đất kia nghĩ muốn đấu với Tề Nguyên Thiều tao sao, đợi lát nữa nhìn video con vợ mày phục vụ nhiều thằng, xem mày có bị tức chết không?”
“Ha ha ha!”
Chung thiếu liên tục gật đầu nói: “Hì hì, về sau Tề thiếu ở thành phố Thiên Hải thị chú ý đến em nhiều hơn là được!”
Tề Nguyên Thiều nhướng mày nhìn mấy người Trương Thiên Lâm Tử Thanh ở chỗ xa xa, cười châm biếm nói: “Hừm, tìm cách lừa chúng nó vào trong phòng mới được.”
Hắn gọi vệ sĩ của mình đến, cúi đầu nói vài câu, giống như đang sắp xếp.
Cuối cùng còn dặn dò: “Nổi bật chút, mau đi làm đi!”
“Vâng, thưa thiếu gia!” Vệ sĩ gật đầu vội chạy đi.
Hai người Chung thiếu nhìn nhau, đều cười trộm.

.

.

.

.

.
Bên Trương Thiên bọn họ.
Sau khi nhận xong giải thưởng thì là giao lưu giữa các công ty, Lâm Tiểu Nhã và Ngưu Bài là streamer đứng đầu bảng hàng năm, tiếng tăm nổi danh, vậy nên có không ít streamer qua chào hỏi.

Các streamer này đương nhiên không muốn gây thù, nếu kết bạn về sau có thể còn có thể làm khách mời trong phòng phát sóng trực tiếp để giao lưu lẫn nhau.
Ngoài ra, một vài công ty phát sóng trực tiếp nhỏ cũng qua góp vui, mà trong năm công ty phát sóng trực tiếp lớn, ngoại trừ nền tảng phát sóng trực tiếp Phía Đông có Tề Nguyên Thiều đến đây, các công ty khác như Kyoto, tỉnh Bắc Tam, Huyền Tây đều không đến.
Bọn họ chắc là không muốn nịnh bợ công ty mới, cho dù là thiết lập quan hệ, cũng phải chờ nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên tìm tới cửa.
Lâm Tử Thanh vốn đang muốn thử đi kết giao, nhưng Trương Thiên ra lệnh cô không được đi, anh nói nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên không cần nịnh bợ bất kỳ kẻ nào.
Lâm Tử Thanh tuy rằng nghe không ra bất kỳ lý do nào, bản thân chính là lo lắng công ty mới đến từ đâu?
Nhưng cô vẫn tin tưởng chắc chắn lời của Trương Thiên, cho nên sẽ không cố ý đi kết giao với ai!
Bốn người nói chuyện vui vẻ ở quầy bar.
Lúc này Châu Vũ gọi điện thoại đến nói, chủ nhà họ Bạch muốn nhân cơ hội này gặp Trương Thiên một chút, hơn nữa ông biết Trương Thiên không muốn công khai thân phận, còn cố ý mở một phòng bao bên cạnh.
Chuyện tiêu diệt Đông Khôi Xã lần trước, đều là nhà họ Bạch hỗ trợ xử lý, huống hồ mấy ngày nay Bạch Tiểu Mộc cũng cho Trương Thiên không ít tiện lợi, đương nhiên có thể gặp mặt một lần!
Trương Thiên buông di động, nói với mấy người Lâm Tử Thanh: “Anh nhìn thấy người bạn nên muốn đi chào hỏi, mọi người ở chỗ này chờ anh một chút.”
“Ừm!” Lâm Tử Thanh nhẹ giọng đáp.
Trương Thiên nói với Ngưu Bài: “Ngưu Bài, nơi này có không ít chó săn đấy, cậu phải bảo vệ Lâm đổng cho tốt!”
Vẻ mặt Ngưu Bài đầy ý cười, gật đầu nói: “Ông chủ cứ yên tâm đi, có em ở đây, đảm bảo không ai dám phiền đến bà chủ đâu.”
Trương Thiên gật đầu, sau đó đi đến phòng bao mà Châu Vũ nói.
Lúc này Châu Vũ đã đứng ở bên ngoài chờ Trương Thiên!
Bên ngoài phòng còn có ba người đang canh giữ, trong đó có một người đàn ông sức mạnh cao hơn một chút, chắc là cường giả phá cảnh, hai người khác tu luyện vẫn ở mức thấp.
Bọn họ thấy Trương Thiên cũng chỉ cúi đầu mở cửa cho Trương Thiên và Châu Vũ.
Trong phòng chỉ có hai người, trong đó một người là Bạch Tiểu Mộc, còn lại là một người đàn ông trung niên đang đứng chắp tay, mặc đồ tây chính trực, gương mặt thân mật, khí tràng không tồi, chắc là chủ nhà họ Bạch - phụ thân của Tiểu Mộc.
Sau khi thấy Trương Thiên, Bạch Tiểu Mộc, lập tức gọi một tiếng: “Anh Thiên!”
Chủ nhà họ Bạch quan sát Trương Thiên một chút, quần áo bình thường, hơn nữa cực kỳ còn trẻ, sắc mặt hơi thay đổi.
Bởi vì hình tượng của Trương Thiên có phần khác hơn những gì trong tưởng tượng của gia chủ nhà họ Bạch, ông ta đại khái cho rằng chính là một cường giả trách nhiệm và cao ngạo, không ngờ sự thật là tùy ý như vậy.
Châu Vũ giới thiệu cho mọi người: “Anh Thiên, vị này chính là gia chủ nhà họ Bạch, bố của Tiểu Mộc.”
Chủ nhà họ Bạch tôn kính chào hỏi Trương Thiên: “Chắc hẳn vị này chính là Thiên gia, bỉ nhân (*) là bố của Tiểu Mộc, Bạch Doãn Sinh!”
(*) bỉ nhân: kẻ hèn này (khiêm ngữ, xưa dùng tự xưng mình)
Ông đi tới bắt tay với Trương Thiên!
Tiểu Mộc gọi anh Thiên, nhưng Bạch Doãn Sinh lại kêu Thiên gia.

.


.

.

.

.
Đây là?
Trương Thiên nhếch miệng nói: “Chủ nhà Bạch khách sáo quá, Tiểu Mộc đều gọi tôi là anh Thiên, tôi làm sao dám để chủ nhà Bạch gia gọi Thiên gia.”
“Con người tôi tương đối tùy tiện, chủ nhà Bạch cứ theo vai vế gọi tôi là Tiểu Thiên cũng được.”
Sắc mặt Bạch Doãn Sinh có chút trắng bệch, xưng hô này cũng không dám gọi bừa.
Loại cường giả giống như Trương Thiên này chính là tiện tay diệt trừ tận gốc thế lực hung ác của Đông Khôi Xã, làm sao dám hạ thấp thân phận của đối phương.
Hắn cười khổ nói: “Chủ tịch Trương lại nói đùa rồi, thân phận này của anh tôi làm sao dám tùy ý gọi bừa? Tôi còn phải gọi anh là chủ tịch Trương đó!”
“Thằng con trai kia của tôi không hiểu chuyện, không biết chú trọng lễ nghi, mong anh thứ lỗi.”
Bạch Tiểu Mộc không ngờ ông bố bình thường quản thúc mình nghiêm khắc như vậy, lúc này ở trước mặt Trương Thiên lại kinh hãi thế này, cậu ta cười nói: “Bố, con với anh Thiên và anh Vũ đều quen biết cả, bố nói kiểu gì vậy?”
“Hơn nữa anh Thiên cũng không phải loại người hay tính toán chuyện nhỏ, bố nghĩ nhiều rồi!”
Trương Thiên mỉm cười nói: “Chủ nhà Bạch cũng không cần phải khách sáo như thế.”
“Trước đó tôi đã diệt tận gốc Đông Khôi Xã ở thành phố Thiên Hải, gây ra chuyện lớn như vậy, đều là Tiểu Mộc và nhà họ Bạch các ông xử lý, Trương Thiên tôi còn muốn nói một tiếng cảm ơn với mấy người.”
Chủ nhà Bạch cười nói: “Chủ tịch Trương, đó đều là chuyện nhỏ, chỉ cần phẩy tay mà thôi.”
“Người của thành phố Thiên Hãi đã sớm hy vọng có thể diệt trừ lũ Đông Khôi Xã này, lần này ông đã giúp đỡ chúng tôi rất lớn.”
Chẳng qua là tranh thủ được lợi, đều tốt cho mọi người.
Trương Thiên gật đầu nói: “Chủ nhà Bạch, Tiểu Mộc cũng được coi là huynh đệ hợp nhau với Châu Vũ, lời khách sáo thì không cần nói nhiều.”
“Chủ nhà Bạch đến tìm ta đêm nay, chắc hẳn không chỉ là muốn gặp chứ?”
Chủ nhà họ Bạch gia chủ cười nói: “Lão phu thật sự cũng không khách sáo!”
“Chủ tịch Trương thật đúng là hoả nhãn kim

tinh, đêm nay tìm ông quả thật còn có một chuyện phải thương lượng.”

Trương Thiên nhẹ giọng, nói: “Chủ nhà Bạch cứ nói thẳng.”
Bạch Doãn Sinh không có kiêng dè, nói thẳng: “Quả thật cũng không tính là chuyện lớn, là chuyện của hội thương gia thành phố Thiên Hải.”
“Trước kia lúc còn Đông Khôi Xã, hội thương gia đều có hội trưởng của Đông Khôi Xã Triệu Chí Long, tôi làm phó hội trưởng trợ giúp, sự phát triển của thành phố Thiên Hải dù sao cũng không thể tách rời mấy ông chủ thương nhân ở đây.”
“Tuy rằng khi đương nhiệm Triệu Chí Long vơ vét vô số của cải, nhưng ông ta quả thật đã ổn định phát triển của thành phố Thiên Hải, dù sao cũng không thể thiếu một người có quyền thế dẫn dắt phần đông các ông chủ.”
“Cho nên hiện tại chủ tịch Trương ông đã thay thế Đông Khôi Xã rồi, vậy chức hội trưởng này chắc chắn cũng sẽ có sự có mặt của chủ tịch Trương ông.”
Trương Thiên nhíu mày nói: “Hội trưởng thương hội ư?”
“Con người tôi hoàn toàn không có hứng thú với địa vị và quyền thế, hơn nữa tôi sẽ rất ít để ý tới việc hành chính quản trị, cho nên chức hội trưởng này không bằng để chủ nhà Bạch ông làm là được rồi!”
Chủ nhà họ Bạch mở to mắt nói: “Cái này để chủ tịch Trương nhậm chức vẫn là phù hợp hơn!”
“Quả thật chủ tịch Trương ông diệt tận gốc chuyện của Đông Khôi Xã, người ngoài giới không biết tình hình cụ thể tỉ mỉ, nhưng là phần đông các ông chủ của hội thương gia hiểu biết thực lực của Thiên gia, mọi người vô cùng tôn trọng ông, cho nên về sau vị trí này ông đảm nhiệm, chắc hẳn không ai không phục.”
“Về phần việc hành chính quản trị, tôi vẫn có thể thay thế cống hiến sức lực!”
Được rồi, Trương Thiên đã nghe ra là ý gì!
Chính là treo một cái thanh danh, về sau hội thương gia thành phố Thiên Hải nếu có chuyện gì lớn, có thể tìm mình chống đỡ.
Chắc cũng bởi vì thành phố Thiên Hải không có cường giả nào, Bạch Doãn Sinh mới có quyết định này.
Châu Vũ và Bạch Tiểu Mộc ở một bên khuyên bảo Trương Thiên đồng ý, bọn họ cảm thấy được trở thành hội trưởng có thể giành được không ít thuận tiện.
Trương Thiên gật đầu đồng ý: “Được rồi, chức hội trưởng này ta làm, nhưng là treo cái danh thôi, giải quyết công việc hằng ngày vẫn kính ngờ chủ nhà Bạch.”
Bạch Doãn Sinh đương nhiên vui vẻ.
Châu Vũ càng vui vẻ hơn, sau khi Trương Thiên hất tay ông chủ, còn không phải anh giả bộ bị ức hiếp? Điều này buộc cậu ta phải quên đi thân phận Châu thiếu gia của mình ở Kyoto, dự định làm một mảnh trời riêng ở thành phố Thiên Hải với Trương Thiên.
Trương Thiên ngồi một lúc, nghi ngờ hỏi: “Gia chủ Bạch, tổ chức Hừng Đông có thế lực gì ở thành phố Thiên Hải?”
Có vẻ sau khi đến thành phố Thiên Hải, hầu như không phát hiện người của tổ chức Hừng Đông xuất hiện.
Bạch Doãn Sinh lắc đầu nói: “Aiz, thành phố Thiên Hải chúng tôi không đưa tổ chức Hừng Đông vào duy trì tập đoàn tài chính này, bởi vì vẫn luôn bị thế lực đen hùng mạnh của Đông Khôi Xã áp bức, tập đoàn tài chính của tổ chức Hừng Đông không cũng vào được.”
“Trước kia có nghe nói tổ chức Hừng Đông vào đây muốn trao đổi với người Đông Khôi Xã, nhưng hình như Đông Khôi Xã không chấp nhân còn đánh bị thương người của tổ chức Hừng Đông, từ đó về sau thành phố Thiên Hải liền bị tổ chức Hừng Đông từ bỏ đầu tư vốn!”
Đối bọn họ mà nói, tổ chức Hừng Đông vẫn là một tập đoàn tài chính đáng tiếp xúc, thật tình không biết tổ chức Hừng Đông sớm đã hắc hóa.
Đoán chắc rằng tổ chức Hừng Đông không tới thành phố Thiên Hải gây chuyện được, cũng may mắn cho Triệu Bắc Sơn của Đông Khôi Xã ấy chứ? Đây cũng coi như là một chuyện tốt.
Nhưng dựa theo sự phát triển của Đông Khôi Xã, hẳn là phía Đông cũng sẽ có mới đúng chứ!
Trương Thiên nhíu mày hỏi: “Khu vực phía Đông kia có phải nơi đầu tư vốn của tổ chức Hừng Đông không?”
Bạch Doãn Sinh gật đầu nặng nề, nói: “Có, đương nhiên là có!”
“Ở bên trong thành phía Đông, liền tất cả đều là địa bàn phát triển của tổ chức Hừng Đông.”
“Vốn dĩ trung tâm tỉnh phía Đông là của thành phố Thiên Hải, nhưng gần hai năm nay thành phía Đông phát triển nhanh chóng, đều nhanh chóng vượt qua Thiên Hải!”
Vậy sao?
Phân hội của tổ chức Hừng Đông kia ở phía Đông, chắn hẳn chính là ở phía Đông thành, lại là một cái hang ổ.
Dương Tiêu mày thật sự muốn chiếm lấy Viêm Hạ, khởi nghĩa vũ trang?
Trương Thiên cuối cùng không có nói rõ những thứ khác, chỉ gật gật đầu.


.

.

.

.

.
Về phía Lâm Tử Thanh, Trương Thiên vừa mới rời đi, tên Tề Nguyên Thiều không có ý tốt kia lại qua đây.
Tề Nguyên Thiều vốn đang nghĩ muốn dùng cách gì dẫn Trương Thiên đi, không ngờ Trương Thiên tự mình tránh ra, cho gã cơ hội.
Lâm Tiểu Nhã bọn họ có ấn tượng gì tốt đẹp với Tề Nguyên Thiều, cũng không muốn nói thêm cái gì nói thêm cái gì với hắn, nhưng không có cự tuyệt không thấy.
Ý thức bảo vệ người đẹp của Ngưu Bài rất cao, cũng là tỏ ý Tề Nguyên Thiều không được tiếp cận quá gần.
Nhưng Tề Nguyên Thiều chính là có chuẩn bị mà đến, gã tự xưng quan hệ của gã rất rộng, phát sóng trựa tiếp ngày hôm qua của Lâm Tiểu Nhã rất hot, hiện tại đang trong trạng thái hot nhất.
Gã nói vừa hay có một vị đạo diễn nổi danhở Thiên Hải muốn ra mắt một bộ phim điện ảnh mới, muốn mời Lâm Tiểu Nhã thử đóng vai nữ diễn viên chính.
Lúc này mới đánh mất cảnh giác của mấy người.
Lâm Tiểu Nhã nhìn Lâm Tử Thanh, ấp a ấp úng, trong lòng cũng có chút muốn theo con đường phát triển làm minh tinh này.
Tề Nguyên Thiều nhìn thấy thời cơ liền nói chen vào: “Nếu hai cô có hứng thú, tôi có thể dẫn đi giới thiệu gặp mặt một chút, đạo diễn kia đêm nay vừa hay ở đây.”
“Nếu bàn bạc nói chuyện không thích hợp, tôi cũng không ép buộc hai cô!”
Lâm Tử Thanh thấy Lâm Tiểu Nhã tha thiết như vậy, cũng nhẹ giọng đáp lại nói: “Vậy phiền Tề tổng dẫn đường !”
Cứ như vậy, Tề Nguyên Thiều nham hiểm dẫn hai người Lâm Tử Thanh vào một phòng bao bên cạnh.

.

.

.

.

..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện