Lan nhi, nàng không đói sao mà vẫn còn ngủ nướng, dậy đi
- Ngươi là ai vậy?
Sở Lan vẫn còn đang ngáy ngủ, nàng mơ màng mở đôi mắt ra, trước mặt là một tên nam nhân một thân hắc y đang ngồi cạnh giường nàng
- Nàng ngủ đến nỗi mất trí nhớ luôn rồi hả, ta đương nhiên là phu quân của nàng rồi
- Ồ, thì ra là ngươi, hì hì, tại ta mới dậy nên nó như vậy đó
Nàng gãi đầu cười với hắn, hắn bất đắc dĩ lắc đầu đưa tay đỡ nàng dậy, đối với nàng, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cùng sủng nịch, có lẽ nàng là người đầu tiên cũng là người duy nhất hắn muốn dùng cả tính mạng bảo vệ mà không hề hối tiếc
- Dậy dùng bữa sáng thôi, cẩn thận coi chừng đụng trúng vết thương đó
- Ưm, ta biết rồi
Nàng được hắn đỡ dậy đến bên chậu nước rửa mặt, nàng chỉ là bị thương một chút thôi mà lại được hắn chăm sóc đến như vậy, Sở Lan thấy trong lòng có cảm giác vui vui nha
- Ngồi xuống đây đi, dùng bữa sáng xong ta thay thuốc cho nàng
- Ngươi...!hôm qua cũng là ngươi đắp thuốc cho ta sao
Hôm qua nàng ngủ cho một giấc thẳng đến bây giờ nên có hay biết gì đâu, nàng sờ lên vết thương cảm giác đã được băng bó lại
- Đúng vậy, chứ nàng nghĩ là ai, thôi được rồi, ăn đi để không đồ ăn nguội hết sẽ không ngon
- Hôm qua ngươi không gọi ta dậy, để ta tự làm là được mà, ngươi có nhìn thấy gì không đó
- Những gì không nên thấy đều đã thấy hết rồi
- A, ngươi sao không chịu gọi ta dậy hả, sắc lang!
- Nàng ngủ đến nỗi ta bế nàng từ xe ngựa trở về phòng mà nàng còn chưa tỉnh, ta gọi nàng sẽ dậy sao?
- Thì...!thì...!thì thôi, ta ăn cơm đây
Nàng bưng bắt cơm gắp đồ bỏ vào miệng liên tục, có vậy nàng mới bớt xấu hổ một chút, mặc dù nàng một khi đã ngủ thì khó đánh thức nhưng nếu hắn muốn thì sẽ làm nàng thức dậy thôi
- Nàng đang nôn nóng để ta thay thuốc đến vậy sao?
- Làm gì có, ngươi đừng tưởng bở
Sở Lan nuốt đồ ăn xuống rồi trả lời hắn, vì đồ ăn nhiều với nuốt xuống nhanh quá nên nàng bị nghẹn, nàng bưng nguyên bình trà trên bàn trút một hơi cạn sạch, xong xuôi còn đánh một cái ợ thật lớn
- Được rồi, ta đùa đó, ta chỉ thấy nửa phần trên thôi, nàng ăn lẹ đi rồi chúng ta phải vào cung xem phụ hoàng xử lý Lộ Trúc nữa
- Ta ăn xong rồi đó, đi thôi
- Không thay thuốc sao?
- Để ta nhờ Tử Cúc a, nhờ ngươi nguy hiểm quá đi - Nàng bĩu môi chạy đi vào phòng gọi Tử Cúc thay thuốc, hắn nhìn theo bóng dáng nàng mỉm cười
- Đi đàng hoàng, đừng chạy nhanh quá, té ngã đó
- Ta biết rồi
Hoàng cung Minh Phượng Quốc hôm nay được một phen náo nhiệt vì chuyện của Lộ Trúc muốn ám sát Minh vương phi.
Chuyện lớn như vậy đương nhiên hoàng hậu, Lộ Quốc công và Quốc công phu nhân là phụ mẫu của Lộ Trúc đều có mặt, mọi người đều tập trung lại.
Hoàng đế và hoàng hậu ngồi trên cao chẳng nói năng gì, bầu không khí chìm vào trầm lặng
- Minh vương gia, Minh vương phi đến ~ - Trong điện trầm lặng nghe thái giám thông báo bầu không khí càng