Ta muốn nàng ấy
- Không được, con hồ ly tinh này thì có gì tốt đâu, công tử ngươi tránh ra, ta khuyên ngươi đừng nên lo chuyện bao đồng
- Nhưng ta lại thích lo chuyện bao đồng đó thì sao ? - Nàng khoanh tay nhìn về phía phụ nhân béo, nàng thích nhất là mấy chuyện náo nhiệt này đó
- Vậy thì đừng trách ta, người đâu, xông lên bắt tiểu công tử đó lại đem về phủ cho bổn phu nhân
Phu nhân béo kia ra lệnh cho đám gia đinh, bọn họ xông đến bắt nàng, hai bên giằng co làm dây buộc tóc của nàng bung ra, đám gia đinh và mọi người ở đó sững người một lúc, tiểu công tử lục y lúc nãy đã biến thành một tiểu cô nương rồi
- Ha, dám nắm tóc lão nương sao, tưởng lão nương đây dễ bắt nạt lắm à
- Tiểu nha đầu kia, mau tránh sang một bên, ngươi có biết ta là ai không mà dám cản ta
- Nói nghe thử xem
- Ta là phu nhân của An gia, An gia của ta là giàu có nhất cái hoàng thành này đó, một tiểu nha đầu như ngươi không đấu lại ta đâu
Bà ta đắc ý nhìn nàng, gương mặt hống hách của bà ta thật khiến Sở Lan ngứa tay muốn tát cho bà ta một cái
- Ui da, ta sợ quá a, bà có giỏi thử động vào ta xem nào
Muốn đấu với nàng? Bà ta còn chưa phải là đối thủ của nàng đâu, đừng quên nàng là ai, nàng là Lăng Dương Sở Lan trăm trận trăm thắng, trừ hắn ra nàng đấu võ mồm không thua trận nào, huống hồ có phu quân nàng ở đây,nàng có gì mà phải sợ
- Hừ, bắt nha đầu đó lại
Đám gia đinh xông về phía nàng lần thứ hai, Sở Lan nhanh nhẹn tránh thoát, bọn họ vồ hụt nên mất đà ngã sấp mặt
- A! haha! các ngươi đang đi bắt ếch sao, chỉ có như vậy mà cũng có can đảm xông lên
- Đáng ghét, hừ, lần này ta đích thân ra tay, để xem ngươi còn chạy được bao lâu
Bà ta thả Tiểu Lệ ra xông đến tóm lấy nàng, đương nhiên nàng không có ngu mà đứng yên một chỗ cho bà ta bắt, nàng hết chạy sang bên này rồi lại né sang bên kia, An phu nhân thân hình tròn vo không đuổi kịp nàng, mới có một chút mà đã thở phì phò
- Sao rồi, mệt chưa, chơi tiếp không
- Thôi, ta giao! giao người cho ngươi là! là được, ta không còn! sức nữa rồi
Bà ta vừa thở gấp vừa nói, câu nói ngắt quãng của An phu nhân đó nàng nghe thật giống mấy người sắp trút hơi thở cuối cùng mà đi gặp tổ tiên vậy
- Như vậy từ đầu có phải là khỏe hơn không, đi giành người với ta làm gì cho mệt vậy
- Không thèm đôi co với ngươi, còn các ngươi nữa, đứng đó nhìn cái gì, còn không mau đến đây cõng ta về
Mấy tên gia đinh nghe An phu nhân gọi mà gương mặt như có gì đó đang đè nén, nhìn sang thân hình tròn vo như trái bóng của An phu nhân rồi nhìn sang bản thân gầy như que củi, bọn họ thật khổ a
Bọn họ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, do dự không biết nên tiến lên hay không, cuối cùng bọn họ cũng đồng lòng mà xúm lại khiêng bà ta đi
- Cách cõng người của An phủ thật mới lạ nha, ta còn tưởng là đang khiêng lợn đó chứ
Mọi người ở đó cười rộ lên, nàng cũng chẳng thèm