Sở Lan đi loanh quanh trong phủ tìm hắn, mới sáng sớm đã không thấy người đâu, nàng thử đến rừng trúc sau vương phủ xem thử thì thấy hắn cùng Đại Hùng đang làm gì đó.
- Minh Tử Cẩn, khi không chàng lại đến đây gặm trúc làm gì hả, mau nhả ra cho ta !
Nàng hai tay chống hông, nàng tìm hắn cả buổi ai ngờ hắn lại đang ngồi đây gặm cây trúc cùng với Đại Hùng, thật hết nói nổi hắn mà.
- Lan nhi, nàng xem Đại Hùng thật tốt a, nó còn chia sẻ đồ ăn cho ta nữa a
Hắn vừa nói thì Đại Hùng cũng rất phối hợp mà đưa thêm cho hắn một khúc cây trúc, Minh Tử Cẩn không do dự mà đưa lên miệng cắn.
- Ta bảo chàng nhả ra, có nghe không hả?
Nàng trừng mắt nhìn hắn, hắn liền quăng cây trúc đi chỗ khác, chớp chớp đôi mắt ra vẻ vô tội rồi đứng dậy chạy đến bên cạnh nàng
- Lan nhi, ta lại làm sai rồi sao? Ta xin lỗi mà, nàng đừng hung dữ với ta
- Chàng biết sai thì tốt, tốt nhất chàng không được ăn những thứ linh tinh kia, nếu không ta sẽ bỏ mặt chàng
- Ta không dám nữa đâu, Lan nhi ta muốn ăn cơm
- Được, chúng ta đi ăn thôi
Nàng dẫn hắn đi ăn, với tình huống này của hắn chắc là nàng phải nhờ đến sư phụ rồi.
Tạm thời mọi chuyện đã được hoàng thượng phong tỏa tin tức, tình thế hiện tại Phượng Nguyệt quốc đang yếu thế, Bắc Dận Quốc lại đang luyện binh lính.
Một khi biết Chiến thần Minh vương trở thành ngốc tử, e là bọn họ sẽ dẫn binh sang đánh chiếm.
- Lan nhi, Lan nhi, nàng bị sao vậy?
Hắn huơ tay trước mặt nàng, Sở Lan hồi thần, nàng vì mải suy nghĩ nên bát cơm vẫn còn y nguyên.
- Tiểu Cẩn, ngày mai ta đưa chàng đi xuất thành chơi, chịu không?
- Ừm, chỉ cần nơi nào có Lan nhi ta cũng đều đồng ý đi cùng a
- Vậy thì được rồi, chàng tiếp tục ăn cơm đi
Mặt trời dần hiện rõ phía chân trời, Sở Lan kéo chăn lôi hắn dậy, bình thường hành động này đều là hắn làm với nàng, bây giờ lại đổi ngược lại.
- Tiểu Cẩn, mau dậy a, chúng ta còn phải lên đường đó
- Lan nhi, cho ta ngủ thêm chút đi mà
- Không được, mau dậy nhanh lên
- Ta buồn ngủ mà
Nàng và hắn giằng co nhưng sức nàng không đủ, nàng hết cách đành gọi Hắc Ảnh vào giúp.
- Hắc Ảnh, ngươi vào đây giúp một tay đánh thức vương gia nhà ngươi dậy đi
- Vương phi, chỉ sợ thuộc hạ cũng không làm lại vương gia đâu
- Vậy gọi thêm Diệp Minh nữa
Nàng gọi cả Diệp Minh vào, hai nam nhân đang hợp lực lôi con heo lười trên giường dậy.
Hắn đôi mắt còn chưa mở ra đã bị khiêng đi rửa mặt rồi đưa lên xe ngựa.
- Nương tử, nàng làm gì gấp gáp vậy, trời còn sớm mà
Hắn dụi dụi đôi mắt của mình, bình thường nàng còn chưa thấy bộ dạng ngáy ngủ này của hắn đâu.
- Nếu chàng buồn ngủ thì cứ nằm xuống ngủ tiếp đi
Xe ngựa nàng đi cũng khá rộng, hắn ngáp một cái rồi gối đầu lên đùi nàng