Lương Gia Thôn
Lúc xe ngựa vào Thôn cũng đã gần trưa trên đường vào Lương Gia Thôn gần về đến nhà, cô và Mạc Đức Minh bỗng nhìn thấy có một cậu bé đang bắt nạt những đứa trẻ khác.
Đến trước nhà cô xe ngựa dừng lại mọi người xuống xe xách đồ đạch vào bên trong.
Cô và Mạc Đức Minh ở bên ngoài đợi mọi người vào trong phòng rồi lủi rời đi ra chỗ cậu bé khi nãy đang bắt nạt bạn bè.
Tên đấy mắng những đứa nhóc rồi thỉnh thoảng lại đánh bạn, rồi mẫu thân hắn gọi hắn về ăn trưa Cô chạy lại hỏi một tiểu cô nương nhỏ tuổi hơn cô.
" Này tiểu muội muội! Ở đây có chuyện gì xảy ra vậy ? Sao tên nhóc đó lại đánh mấy đứa.
"
Cô bé ấy thấy người lạ thì có vẻ hơi sợ rụt rè lùi về sau chưa dám mở miệng.
Cô thấy vậy liền lại gần xoa đầu cô bé ấy nói
" Ta là người tốt sẽ không làm hại muội.
Ta mới tới nên muội thấy lạ và sợ là cũng đúng.
Vậy muội tên gì ? "
Cô bé nhìn lướt cô một lượt rồi mạnh dạn trả lời " Là Phương Hạ ạ.
Có lẽ tỷ mới đến nên cũng không biết, hắn là con của nhà Bạch gia giàu nhất Thôn này, hắn cậy cha hắn nên mới ngông cuồng không coi ai ra gì, hay bắt nạt bọn muội.
Lúc khi nãy bọn muội có đi qua vườn của nhà hắn đúng lúc gặp hắn đang đếm những quả táo trên cây, vì thiếu mất hai quả nên đã đổ lỗi cho bọn muội lấy trộm của hắn nên mới có cảnh tỷ nhìn thấy vừa nãy.
"
Mạc Đức Minh lại gần đứng cạnh cô hỏi Phương Hạ " Chỉ là hai quả táo thôi mà tại sao hắn lại mắng các người ghê vậy ? Với lại một cây táo cũng có nhiều quả mà hắn đếm vậy đếm đến bao giờ.
"
Phương Hạ thở dài rồi đáp " Tại ở Lương Gia Thôn này chỉ có một cây táo ấy vì hắn thích ăn nên cha hắn đã lấy giống cây về trồng ở đấy.
Lí do vì sao hắn đếm ấy là do khi cây có quả chín thỉnh thoảng có người vào ban đêm sẽ hái vài quả hoặc là ra đồng với tay vặt lấy và cũng bị chim và rơi ăn một ít nữa ạ.
"
Những đứa trẻ khác gật đầu một đứa trẻ đứng đi lại nói " Theo như ta tính sơ sơ thì trên cây táo ấy còn đâu đó hơn chục quả thì phải.
"
Cô hỏi tất cả những đứa trẻ kia " Vậy các người tên gì vậy ta mới đến đây sống xin tên sau này dễ gọi.
"
Từng đứa xếp hàng từ bé đến lớn nói
" Phương Hạ ạ, Chu Thất, Chu Lịch , Hà Tuyết, Lập Anh.
"
Cô chỉ tay vào mình và giới thiệu bản thân và Nhị Ca " Ta là Mạc Phương Lan còn huynh ấy là Mạc Đức Minh huynh ấy là Nhị Ca của ta."
Cô kéo Mạc Đức Minh quây tròn với bọn họ nói nhỏ " Mọi người có muốn ăn táo không? "
Mọi người gật đầu nhưng không giám nghĩ đến chỉ biết nhìn cô Mạc Đức Minh hiểu ý cô " " Ấy ấy muội đừng chơi bậy nha.
Nhà ta mới đến mà đắc tội người ta thì không hay đâu, với lại chuyện mà đến tai phụ thân thì sẽ ăn phạt đấy.
"
Cô tự tin vỗ vai Mạc Đức Minh " Nhị Ca khỏi lo Lan nhi làm được chịu được.
Cứ vậy nhé hẹn tối nay tại chỗ này.
À lát mọi người dẫn ta đi tham quan chỗ này cho quen đường nhé.
Giờ ta phải về xem nhà mới đã, khi nãy thấy ở đây có biến nên chạy qua hóng.
"
Rồi cô vui vẻ kéo tay Mạc Đức Minh trở về bước vào trong nhà thì bên trong đã được sắp xếp,dọn dẹp gọn gàng rồi A Ly đưa cô đi xem phòng của mình.
Cô vào trong nằm xuống giường rồi bật dậy đi ra ngoài chỗ đám trẻ khi nãy rủ họ đi chơi.
Bọn họ thấy cô liền dẫn cô đi xung quanh khám phá hết thôn rồi đi về.
Mọi người thấy nhà mới đến cũng xấn làm quen nói chuyện vui vẻ nhà cô với nhà đám trẻ kia cũng chỉ cách nhau có một đoạn khoảng 20,30m.
Vì cũng mới đến nên nhà cô cũng nấu ăn mời mọi người xung quanh đến.
Trong đoạn đường vào nhà cô cũng chỉ có bốn nhà kia nên cũng mời họ đến ăn một bữa gặp mặt.
Bọn họ cũng đến cô và bọn họ chơi đùa vui vẻ trong cuộc vui vẻ ấy Hà Tuyết lo lắng hỏi cô " Phương Lan tối nay thật sự đi sao, nghĩ thôi ta đã thấy sợ rồi "
Cô vỗ vai Hà Tuyết " Có ta đây rồi không cần lo với lại đi buổi tối sao họ phát hiện được.
"
Sau bữa tối trước khi bọn họ về cô liếc mắt ra hiệu.
Bọn họ nhận tín hiệu gật đầu rời đi.
Tối đến khoảng giờ Ngọ