Edit: Cá Mực 99Thanh âm xa lạ cùng tiếng thở dài trong trí nhớ chồng lên nhau, Lâm Chỉ vốn cho rằng mình đã quên đi cái loại băng hàn thấu xương trước khi chết ở kiếp trước, song khi âm thanh Ngụy Trạc ở bên tai, Lâm Chỉ cảm giác ngực của mình chợt thắt chặt lại, cứng còng thân thể nhớ lại kiếp trước trong nháy mắt sự tuyệt vọng, không cam lòng, hối hận, giải thoát.
.
.
.
.
.
Tất cả tâm tình phức tạp trong lòng đan xen vào nhau.Lâm Chỉ hít sâu một hơi bình phục lại đáy lòng đang rối loạn, đưa tay tiếp nhận con diều trước mắt, xoay người quay đầu lại gương mặt hoàn mỹ kia của Ngụy Trạc gần kề trước mắt, Lâm Chỉ đón nhận ánh mắt lạnh lùng từ hắn, hơi sững sờ sau lập tức lộ ra một vẻ mặt vui vẻ, thanh âm của nàng cũng nhiễm một chút nhẹ nhàng, "Là ngươi?"Lâm Chỉ vừa quay đầu lại Ngụy Trạc liền nhận ra thân phận của nàng, dù sao bộ dạng của Lâm Chỉ chỉ cần gặp qua sẽ rất khó quên, thế nhưng Ngụy Trạc không rõ người trước mắt này lại không che giấu sự vui mừng trước mặt mình?Lâm Chỉ thấy Ngụy Trạc như không nhận ra mình, lập tức mở miệng nhắc nhở: "Mấy ngày trước chúng ta đã gặp qua một lần, ngươi không nhớ rõ sao?" Nàng nói chính là ngày vào thành đó.Ngụy Trạc nhìn biểu cảm Lâm Chỉ tràn đầy mong đợi, khẽ vuốt cằm nói: "Nhớ rõ."Nghe vậy biểu cảm trên mặt Lâm Chỉ nháy mắt thoải mái hơn, nàng mỉm cười, khuôn mặt mang theo một tia tiểu cô nương ta chính là xinh đẹp, "Ngày ấy ta còn hướng ngươi nở nụ cười, thật tốt khi ngươi không quên."Ngụy Trạc rất ít cùng cô nương ở tuổi này tiếp xúc, hắn "Ân" một tiếng xoay người muốn rời đi, trong nháy mắt xoay người một tia không được tự nhiên được che dấu rất tốt trong làn gió nhẹ.Lâm Chỉ phía sau Ngụy Trạc kêu: "Công tử."Ngụy Trạc dừng chân lên tiếng trả lời nhưng không có quay đầu lại.Thanh âm Lâm Chỉ ấm áp dễ nghe phía sau hắn vang lên: "Ta gọi là Lâm Chỉ, công tử lần sau chớ quên đi."Nhìn thấy thân ảnh Ngụy Trạc bước nhanh rời đi, Lâm Chỉ kéo lên một cái nụ cười nhàn nhạt, nếu đã không phù trợ được Ngụy Lân thành minh quân, như vậy một kiếp này trực tiếp đổi một vị minh quân khác thì thế nào?Cầm con diều đi ra rừng đào, Thẩm Âm Nhân lập tức tiến lên đón đến, "Biểu tỷ, ngươi nếu không ra ta sẽ phải đi vào tìm ngươi đấy."Lâm Chỉ cười trêu nàng nói: "Ngươi chuẩn bị đi tìm ta như thế nào? Cũng không thể leo rào trèo cây a?"Thẩm Âm Nhân làm cái mặt quỷ, "Biết biểu tỷ ngươi là lợi hại nhất."Hai người