Giống như là ảo thuật, Phương Phẩm Chỉ từ trong túi áo lấy ra một cái Ở đây vẫn còn mấy viên Ngưng Hương đan, tặng cho Tri Thu tỷ, hy vọng tỷ đừng ghét bỏ.”
Tri Thu nghe thấy, lập tức ngạc nhiên: “Ngưng Hương đan?
Thứ đồ mắc tiền như thế này, làm sao ta dám nhận? Xin cô nương đừng khách sáo.”
Phương Phẩm Chỉ nhìn trái nhìn phải, rồi rướn cổ nhìn về phía Triệu ma ma đứng cách đó không xa, đè thấp giọng nói: “Không dối gì Tri Thu tỷ tỷ, ngàn vạn lần xin đừng nói cho người khác, đặc biệt là Triệu ma ma kia.
Ngưng Hương đan này, thật ra nào có mắc đến như thế, nhị công tử lợi dụng điểm yếu của Trắc phi nương nương mà nâng giá tiền lên.
Chế tạo.
ra, căn bản cũng chỉ đáng có hai lượng bạc.
Mặc dù bạc của †a hàng tháng không cao, nhưng nhị công tử đối với ta thực sự rất vô cùng thoáng, thường hay thưởng cho ta, cũng không có gì là lạ”
Tri Thu hiểu tính tình của Kim Nhị, chỉ tính đến lợi ích lại còn háo sắc nữa, thực sự còn có thể lừa được Lãnh Băng Nguyệt.
Chỉ có vài viên đan dược nhỏ nhỏ, mà lại có thể đổi lấy mấy ngân lượng quý giá, vì để được tranh sủng mà Lãnh Băng Nguyệt lại mua thứ như thế cho được, đứng là bị đồng tiền thao túng.
Nàng ta líu lưỡi nói: “Chả trách Tiểu Chi cô nương lại có làn da đẹp như vậy.”
Làm người ai chẳng thích chưng diện, Tri Thu cũng vậy, sớm sẽ lột xác, thay da đổi thịt tuyệt đẹp như Lãnh Băng Nguyệt, trông càng thích hơn khi có Ngưng Hương đan trong tay.
Cho nên không cưỡng lại được sự hấp dẫn, nhận lấy rồi nói một tiếng cảm ơn.
Hại tỷ muội Phương Phẩm Chỉ thân thiết một chút rồi mới quay người ra khỏi phủ.
Tri Thu như nhặt được của quý, giấu Ngưng Hương đan trong tay áo, quay về lại Tử Đẳng tiểu trúc.
Triệu ma ma vẫn đang đứng ở ngay cổng, nhìn thấy nàng ta, liền tò mò hỏi: “Vừa nấy nàng ta cho người thứ gì vậy?”
Đương nhiên Tri Thu không thể nói ra, liền phủ nhận: “Triệu ma ma hoa mắt rồi sao? Chẳng qua chỉ nói với nhau mấy câu mà thôi, muội ấy có thể đưa cho ta cái gì được chứ?”
Từ lúc ở nhà lao lần trước, Tri Thu đã nhắc nhở với Triệu ma ma một câu, nên Triệu ma ma nói chuyện với nàng ta cũng có chút khách sáo, không có dùng những lời nói châm chọc nữa.
Bây giờ hai người chỉ có hận cũ, cũng không có gì phải căng thẳng mâu thuẫn lợi hại.
Cho nên giữa quan hệ giữa hai người có chút hòa hoàn, không đến nổi như nước với lửa.
Triệu ma ma nhiều chuyện thêm mấy câu: “Cũng phải, Kim Nhị thiếu gia kém cỏi, người bên cạnh đương nhiên cũng sẽ có ý đồ bất chính, làm quen với bọn họ nhất định phải cẩn thận”
Ngoài mặt Tri Thu không nói gì, nhưng trong lòng lại đang không ngừng coi thường Triệu ma ma.
Nói thêm vài câu qua loa thì ai về phòng người nấy, lấy Ngưng Hương đan ra, nhìn đi nhìn lại cứ xem như là một bảo bối.
Lãnh Băng Nguyệt lúc nào cũng uống Ngưng Hương đan sau lưng nàng ta nên nàng ta cũng không biết, rốt cuộc có phải là Ngưng Hương đan hay không.
Học theo Lãnh Băng Nguyệt, rót một ly rượu rồi uống viên đan dược đó.
Thoáng chốc cảm thấy bụng có chút nóng, một luồng khí nóng cứ mãi bốc hơi, sau đó lỗ chân lông giản nở ea, tay chân xương cốt trở nên thoải mái, cả người giống như trở thành tiên, vô cùng kỳ diệu.
Ngưng Hương đan này có tác dụng thật diệu kỳ.
Tri Thu tin chắc, Phương Phẩm Chỉ nhất định không lừa mình.
Cho nên mạnh dạn yên tâm, uống hết toàn bộ số Ngưng Hương đan đó.
Ngày thứ hai.
Sau cả một đêm nghỉ ngơi, Cẩm Ngu đã lấy lại sức.
Mặt trời vừa mới mọc, nàng ta nghe thấy trong viện có tiếng Điêu ma ma thỉnh an với Mộ Dung Phong.
Cửa viện mở ra, tiếng bước chân Mộ Dung Phong xa dần.
Nàng biết mỗi sáng Mộ Dung Phong đều có thói quen luyện kiếm, nên phải đến cổng Triều Thiên Khiết mà luyện, để tránh làm phiền giấc mộng đẹp của Lãnh Băng Cơ.
Để Đại Mạt rửa mặt chải đầu cho mình xong xuôi, Đại Mạt liền dìu nàng lên, tìm theo đến nói phát ra tiếng nói chuyện.
Cũng không lên tiếng làm phiền, chỉ yên lặng đứng bên cạnh, nghe tay áo Mộ Dung Phong bay vun vút, trường kiếm dài trong tay chém nhanh vào không khí, vẻ mặt bình tĩnh.
Mộ Dung Phong luyện chăm chú hết sức, một lúc sau mới phát giác thấy sự tồn tại của nàng, lập tức cả người không được tự nhiên, thu trường kiếm lại, đi thẳng về phía nàng ta.
“Đầu muội còn bị thương còn chưa khỏe, nên nghĩ ngơi