Mấy thị vệ Vương phủ được phó tướng cẩn thận chọn lựa cố nén nhục nhã, thẹn thùng đi vào phòng Am Đạt vương tử, chỉ trong chốc lát sau đã bị Am Đạt vương tử đuổi ra, tỏ vẻ hắn không hài lòng lắm.
Lãnh Băng Cơ thấy diện mạo của mấy tên thị vệ đó cũng không đến nỗi nào, muốn tự thái có tư thái, muốn tướng mạo có tướng mạo, cũng đẹp đấy chứ.
Đương nhiên, vẫn không thể so sánh với Mộ Dung Phong.
Rất rõ ràng Am Đạt vương tử này đã có kinh nghiệm, khẩu vị rất bắt bẻ.
Vốn dĩ Lãnh Băng Cơ đã thu xếp kỹ càng, còn sắp đặt một cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn cho hắn và quận chúa Cẩm Ngu, nhưng sao Âm Đạt vương tử này lại không làm việc theo lẽ thường, lại gây thêm chuyện vậy? Bây giờ phải làm sao đây?
Khi nàng còn đang nghĩ mãi không ra, Am Đạt vương tử đã dứt khoát gõ cửa đi vào: “Vương phi nương nương, để cảm ơn Phong Vương gia đã chiêu đãi nhiệt tình, bản vương tử cố ý đặt một bàn yến hội ở Hồng Tân lâu, xin ngài có thể đồng ý cho hắn.
đến dự”.
"Ta đồng ý? Cho chàng ấy đến dự?”
“Đúng” Am Đạt vương tử gật đầu khẳng định: “Rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, ta và Phong Vương gia vừa gặp mà đã như quen, cho nên ta muốn không say không nghỉ.
Bây giờ Phong vương phi ngài đã có thai, không thể uống rượu, ta tin rằng ngài cũng không có hứng thú với mấy chuyện chém giết giữa các nam nhân chúng ta.
Cho nên ta có thể đưa Phong Vương gia đi không?”
Nàng vừa nghe đã biết, đây là Mộ Dung Phong bị làm phiền mãi, hiện tại đã không còn cách nào từ chối, cho nên lấy mình làm bia đỡ đạn.
Sao người này lại không hiểu cấp bậc lễ nghĩa như thế chứ? Tốt xấu gì ngươi cũng nên khách khí một chút, ta đường đường là Phong vương phi lại còn thêm một chén rượu của ngươi à? Nhất định phải mời một mình Mộ Dung Phong, tuyệt đối có vấn đề.
Hơn nữa, đây rõ ràng là thị uy với mình mà, quá phách lối, không để bổn Vương phi vào mắt, cướp nam nhân một cách trắng trợn, thật là nực cười.
Chẳng qua, Hồng Tân lâu là địa bàn của mình, nếu mối làm ăn đưa đến cửa rồi còn bị mình quấy nhiễu thì không hay lắm.
Tiểu vương tử Mạc Bắc này rốt cuộc đang định làm gì, phải đến tận nơi mới biết được không phải sao?
Cho nên Lãnh Băng Cơ lập tức đồng ý một cách sảng khoái: “Đó là tất nhiên, Phong Vương gia bảo vệ Am Đạt vương tử là sứ mệnh của chàng ấy.
Ta không chen vào, các