“Vương phi ở lại trong phủ của hạ quan đây là vinh hạnh của phủ nguyên soái, làm sao có thể là phiền phức được chứ”
“Nhưng nếu cứ ở không thế này ta cũng ngại, vừa lúc ta cũng am hiểu một chút y thuật không thì thế này đi.
Nếu trong phủ có ai đau đầu, không thoải mái, có thể đến tìm bổn vương phi, ta có thể giúp mọi người xem bệnh một chút.”
Phó nguyên soái nghe vậy, trong lòng liền âm thâm mắng một tiếng.
Cái gì mà xem bệnh cho mọi người? Đây rõ ràng là đang muốn nguyền rủa cả nhà ông ta đều bị bệnh hết mà!
Người này thật sự là Phong vương phi trong truyền thuyết sao?
Sẽ không phải là một kẻ giả mạo chứ?
Phó nguyên soái trong lòng tức giận vô cùng nhưng không dám nói, trái lại còn phải đa tạ Lãnh Băng Cơ có ý tốt: ‘Hạ quan nào dám làm phiền Vương phi nương nương như vậy”
“Giữa ngươi với ta cần gì phải khách sáo như vậy? Có việc gì cứ mở miệng là được, ta sẽ tận lực giúp đỡ.
Chẳng hạn như hiện tại bổn vương phi xem qua thấy Phó nguyên soái đại nhân môi có chút trăng xanh, rõ ràng là do ngày thường uống rượu quá nhiều, lại thêm ăn quá nhiều muối mà thành.
Ngươi phải biết kiềm chế, lấy thanh đạm làm chủ, ăn uống lành mạnh như vậy thì thân thể mới tốt hơn được”
Phó nguyên soái bình thường vẫn lén lút giúp đỡ nhóm thương nhân vận chuyển muối lậu, nghe mấy lời này không khỏi có chút chột dạ.
Ông ta cảm thấy Phong vương phi này nói chuyện rõ ràng chính là một câu mang nhiều nghĩa, ẩn ý cái này cái kia.
Trong lòng Phó nguyên soái hơi hoang mang, nhưng vẫn phải giả vờ bình tĩnh nói: “Đúng vậy, Vương phi nương nương ngài ngồi đợi một chút, hạ quan liền đi xuống an bài”
Lãnh Băng Cơ gật đầu, ngồi trở lại ghế: “Được, vậy làm phiền đại nhân rồi”
Phó nguyên soái đi ra ngoài, sắc mặt liền lập tức thay đổi trở nên nghiêm túc, ông ta gọi hạ nhân đến dặn dò: “Ngươi đi thông báo cho phu nhân một tiếng, để cho nàng ấy kêu người đi thu dọn một phòng khách tốt nhất trong phủ, nói rằng trong phủ có khách quý giá lâm sẽ ở lại mấy ngày.
Nhớ kỹ, phải dọn dẹp chuẩn bị