Lam Ly với người ban nãy cùng nhau cưỡi trên một con ngựa, cả hai đều im lặng chỉ còn tiếng gió thổi mà thôi.
Thì chuyện là khi nãy, Lam Ly gặp một người quyền cao chức trọng ngỏ ý muốn giúp đỡ cô.
Nhưng điều kiện là cô phải gả cho hắn.
Cô không muốn lấy chồng càng không muốn bị ràng buộc, cô muốn tự do.
Nhưng có được tự do thì cô không thể trả thù được.
Cô đành miễn cưỡng bảo mình sẽ suy nghĩ lại và đồng ý theo hắn ta về doanh trại, nơi những người lính đang ra sức bảo vệ quê hương, bờ cõi của đất nước mình.
Cô đã quyết định là sẽ sống một mình, vô âu vô lo sau khi trả thù xong vả lại hắn bảo lấy hắn ba năm sau ba năm sẽ đưa cho cô hưu thư.
Trong thời gian đó sẽ giúp cô báo thù.
Nên cô đã đồng ý gả cho hắn, tên này vừa đẹp trai lại giàu coi như cô lời vậy.
…
/1 canh giờ trước/
Hắn nhìn cô ước sủng liền cởi chiếc áo choàng của mình khoác lên vai cô, bảo Lam Ly lên ngựa ngồi với mình, cùng đi gặp tướng quân rồi sẽ trở về doanh trại sau.
Lam Ly làm gì dám ý kiến, được hắn đỡ lên ngựa ngồi.
Cô ngồi phía trước mà người run cầm cập thầm nghĩ trời đã lạnh còn bị quăng xuống sông công nhận số mình thảm thật, còn hắn ngồi phía sau cưỡi ngựa.
Đi được một lúc mà vẫn chưa tới nơi, vai và lưng cô rất mỏi nhưng không dám dựa, cô nghĩ lỡ như mình làm vậy có thể bị hắn giết luôn cũng nên.1
Tuy đang cưỡi ngựa nhưng hắn vẫn quan sát cô từng li từng tí.
Thấy cô có vẻ mệt mỏi bèn vòng một tay qua ôm eo cô kéo lại phía mình, còn một tay thì thúc ngựa.
Lam Ly ngơ ngác định quay mặt về phía sau hỏi hắn có chuyện gì, bỗng ngựa chạy chậm lại, hắn cúi đầu xuống chỉ còn vài cm nữa là môi chạm môi.
Cô phản ứng nhanh đẩy hắn ra, xoay người lại bàng hoàng nhìn phía trước, còn hắn thì ranh ma thầm cười.
Cô nghĩ chỉ là sự cố thôi, có gì đáng quan tâm cơ chứ.
Mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại hai người cũng sắp thành thân rồi nhưng đến cả tên tuổi người ta mình cũng không biết thì sao mà được.
"Này ngươi tên gì?! Dù gì cũng sắp lấy nhau nhưng ta chẳng biết gì về ngươi cả" Cô hỏi hắn nhưng mắt vẫn nhìn thẳng, tựa đầu vào vai hắn.
"Oh, ta quên mất, bản vương tên Cao Hàn, là em trai của vua nước Lạc Hi tuy là vương gia nhưng chẳng có quyền hành gì cả nhưng nàng yên tâm, chuyện ta hứa ta nhất định sẽ làm được" Hắn nói với vẻ mặt không thể điềm nhiên hơn.
Từ góc nhìn của Lam Ly có thể thấy được khuôn mặt góc cạnh, đôi môi đỏ mọng, và cả làn da rám nắng nữa, chắc chắn sẽ có biết bao nhiêu cô nương đổ gục trước nhan sắc trời ban này, nhưng Lam Ly thì không.
Cô ở đây là để giao dịch chứ không phải để yêu đương, không muốn ôm mộng như thân chủ để rồi nhận lại khổ đau.
" Còn cô?!" Bấy giờ Cao Hàn mới cuối đầu xuống nhìn cô, chờ đợi câu trả lời.
"Bổn tiểu thư tên Ngữ Yên, là con gái thừa tướng nước Hi Mạc, bố bị vua và các triều thần hãm hại, giam giữ nơi ngục tù, còn ta thì bị em gái cùng cha khác mẹ cấu kết tam thái tử mưu sát, mục đích nhầm không muốn ta làm thái tử phi.." Càng nói