Chờ Cơ Vô Song rời đi, hắn vẫn dặn dò CỐ quán gia: “Mang chút thuốc trị ngoại thương thượng hạng đến phủ trưởng công chúa đi”, cho dù không thích hành động ngang ngược của Cơ Vô Song nhưng hắn vẫn phải cho nàng ta chút mặt mũi, để tránh lời ra tiếng vào.
Thích Vy nói với Thanh Đại: “Đi ra hiệu thuốc lấy chút thuốc phát cho mấy hộ vệ cùng hạ nhân bị thương lúc nãy cùng dùng đi”.
Sau đó nàng cũng dặn dò Cổ quán gia, tháng này phát tiền tháng tăng gấp đôi cho tất cả hộ vệ cùng hạ nhân trong vương phủ, xem như là đế an ủi cho bọn họ ngày hôm nay đã bị Cơ Vô Song giày vò.
Mọi người ở đây đều nghe xong đều cảm động.
Chuyện thu dọn tàn cuộc giao lại cho CỔ quản gia, Cơ Vấn Thiên cùng Thích Vy thì mang theo Thích Cẩm Dương trớ về chủ viện.
Từ lúc nãy thì Nam Tinh đã phát hiện ánh mắt Dục Vương nhìn mình dường như có chút bất mãn, còn lộ ra một chút tiếc nuối, nàng ta thật sự không rõ mình đã đắc tội vị chủ tử này từ khi nào?
vẫn là Thích Tiểu Dương nhanh nhạy nhất, lúc bọn họ ngồi xuống nghỉ ngơi thì cậu bé đã cười ha há nói: “Nam Tinh tỷ tỷ, lần sau gặp phải nguy hiểm gì tỷ có thế không cần quá vội vàng hộ chủ, nên để cho phụ vương ta có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân một chút chứ!”
Nam Tinh sửng sốt một chút mới giật mình hiểu ra, nét mặt nhìn Dục Vương cứng đờ, sau đỏ gật đầu nói: “Nô tỳ biết rồi, lần sau nô tỳ nhất định sẽ chú
ý”.
Cơ Vấn Thiên:”…”
“Khụ”, Thích Vy nhịn cười nói: “Cũng đừng nên có lần sau, một lần là đủ phiền rồi, chẳng lẽ các người còn muốn chuẩn bị đón nàng ta đến đây lần hai sao?”
Mọi người nghĩ đến thì đều thấy có
lý.
Thích Vy lại hỏi Cơ Vấn Thiên: “Trưởng công chúa xem thái hậu là chỗ dựa vững chắc, chẳng lẽ nàng ta là con gái do thái hậu sinh ra?”
Cơ Vấn Thiên lắc đầu: “Cũng không phải, thái hậu không có con cái, chỉ là Cơ Vô Song khi còn nhỏ mầu phi đã mất sớm, được thái hậu, lúc đó còn là một trong tứ phi, một tay nuôi nấng”.
Như thế, công chúa mất mẫu phi có chỗ dựa, mà thái hậu của có con cái phòng thân, so với những phi tử khác không có con cái cũng mạnh hơn một chút, ít nhất không cần lo lắng bị kéo xuống khỏi vị trí tứ phi vì không có con.
Cả hai người này đều ích kỷ từ trong xương cốt, tình cảm mẹ con có bao nhiêu phần thật lòng cũng rất khó nói.
Cơ Vấn Thiên cho rẵng nàng đang lo lắng thái hậu sẽ tìm nàng gây phiền toái liền trấn an nói: “Không cần đế ý đến lời nói của Cơ Vô Song, cho dù nàng ta thật sự đi tìm thái hậu thì thái hậu cũng không thể làm gì được nàng”.
Thích Vy nhún vai nói: “Ta không lo lắng, lần trước gặp thái hậu ngoại trừ thái độ ác liệt một chút thì cũng không thấy thái hậu thật sự