Quý nữ trong kinh thành phần lớn đều có chút hiểu biết đối với các quý nữ nhà khác, rất nhiều người đều biết vị tam tiểu thư Thích gia này là một kẻ ngu xuẩn, chuyện này cũng không lạ, mẹ đẻ của nàng ta, tam phòng Kỷ di nương chẳng qua cũng chỉ xuất thân từ vũ cơ, dưới bàn tay bồi dưỡng của Tạ An Như thì có thể giáo dưỡng ra nữ nhi có nội hàm gì chứ?
Bởi vì biết Thích Cẩm Tương là người không có đầu óc cho nên thường xuyên có những trường hợp nàng ta khiến cho người ta không nói nên lời, mà mọi người cũng không hoài nghi tính chân thật trong lời nói của nàng ta.
Chỉ có điều bọn họ không ngờ tiểu nha đầu này hôm nay lại ngu xuẩn đến mức tự đào hố chôn người nhà mình.
Nét mặt Cơ Vô Song như được gãi đúng chỗ ngứa, liền giễu cợt nói: “Có câu ‘Nữ tử vô tài chính là đức’, nhưng thân là thiên kim của Thượng thư phủ vẫn phải có chút tài học mới được, nếu không lúc ra vào một số yến hội mà ngay cả một chút tài nghệ cũng không có thì chẳng phải là không xứng với thân phận của mình sao?”
Trong lòng Thích Vy thầm cười nhạo một tiếng, cũng không phải phường bán nghệ trên phố, đường đường là Vương Phi mà còn phải múa máy biếu hiện tài nghệ trước mặt đám nhãi nhép thì mới thật sự là không xứng với thân phận.
Nhưng hiển nhiên những người khác đều không nghĩ như vậy, Trầm Vân Phỉ đã lên tiếng ngay sau Cơ Vô Song: “Tĩnh Nhàn nói đúng, thân là Dục Vương Phi nếu không có một chút tài học thì sao có thể quản lý tốt vương phủ, sao có thể chia sẻ với Dục vương chứ?”
Thích Vy giật giật lông mày, khẽ nhếch môi nhìn về phía Trầm Vân Phỉ, nói: “Chuyện bán Vương Phi làm cách nào để chia sẻ với Vương gia nhà mình hình như không liên quan gì đến Trầm cô nương đúng không? Cho dù bản Vương Phi không có bản lĩnh đó thì cũng còn có quản gia vương phủ quản lý nội vụ, sổ sách.
Bản Vương Phi chỉ cần hầu hạ Vương gia cho tốt, sinh con cho Vương gia là đủ rồi, Trầm cô nương thấy có đúng không?”
Trầm Vân Phỉ hơi nheo mẳt lại, trong lòng vô cùng không vui, làm thế nào cũng không thể lý giải được tại sao Dục vương còn giữ lại được nữ nhân này ở vương phủ.
Rõ ràng lúc trước vị Vương Phi này đã bị lạnh nhạt thờ 0 trong suốt năm năm, chẳng lẽ chỉ bởi vì nàng sinh được một đứa con trai cho nên liền mẹ quý nhờ con, mới có thể chiếm được một chỗ ở trong lòng Dục vương? Nhưng Dục vương rõ ràng không phải người như vậy!
Chắc chắn nữ nhân này đã dùng thủ đoạn quỷ quái gì đó để mê hoặc hắn rồi!
Thấy bầu không khí có chút ngượng ngùng, Tô Bạch Chỉ đột nhiên đứng ra hòa giải nói: “Trầm cô nương, trưởng công chúa, mọi người đừng nói đến những chuyện không vui nữa, không phải nói muốn Vương Phi bình phẩm một chút về hoa sao, hôm nay vốn là hội thưởng hoa, hay là chúng ta trở lại vấn đề chính đi”.
Những người khác cũng gật đầu phụ họa theo: “Đúng vậy,