VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \( 10\)
Hạ Như Tuyết chỉ biết ngồi im ôm lấy thân thể mình, cố gắng che đi những chỗ lộ trên người.
Lâm thị hốt hoảng chạy ra lấy ngoại bào che con gái lại.
Hoàng thượng thấy cảnh này, khuôn mặt phẫn nộ đến cực điểm.
Nhược Khê ngồi phía dưới nhịn cười đến run người, khuôn mặt như kiểu đang lo lắng khiến ai cũng cảm thán cô thật thánh thiện.
Họ sai hết rồi, bổn cô nương ta đây thực sự là muốn cười to một trận.
Gương mặt Hạ Như Tuyết sợ hãi tột độ, cô ta liếc ánh mắt về phía nào cũng thấy người khác cười nhạo mình.
Ánh mắt cô ta dừng lại trên người Nhược Khê, sát ý cùng hận thù bùng lên trong mắt.
Nhược Khê mỉm cười, cô ta chắc chắn đã nhìn thấy khẩu hình miệng của cô :" Đại lễ của ta, tốt chứ?".
Cô ta muốn vùng ra chạy đến đánh cô, lại bị Lâm thị ẩn ý giữ chặt lại.
Cô ta đi rồi, yến tiệc cũng không còn trò vui nữa, Nhược Khê lén lút chạy ra ngự hoa viên cười lớn một trận.
\-" Hahahahaha, cười chết lão nương rồi.
Ta cũng quá thông minh rồi, con người ở cổ đại làm sao địch lại bộ não của người ở thế kỉ 21 như ta."
Mải lo vui sướng, cô không chú ý đến hai người đàn ông đang lẳng lặng đi đến từ phía sau.
Đang thong thả vươn vai, hai cổ tay bỗng bị chế ngự, miệng bị bắt ép mở ra nhét một viên thuốc gì vào.
Hoảng hốt một lúc cô bình tĩnh lại, giãy dụa thoát ra, quay mặt lại liền nhìn thấy hai gã đàn ông cao to vạm vỡ đứng trước mặt cô.
\-" Ây do, vị đại tiểu thư này đúng là quốc sắc thiên hương.
Nhị tiểu thư thật hào phóng, lại cho chúng ta tận hưởng."
Nhắc đến nhị tiểu thư cô liền hiểu ra, còn vị nhị tiểu thư nào nữa, đây chắc chắn là đại lễ của ả ta.
\-" Các ngươi nói...."
Cô chưa kịp nói hết liền thấy tim đập mạnh một cái, cả người nóng rần lên, thân thể run rẩy dữ dội.
Con mẹ nó, con ả Hạ Như Tuyết kia lại cư nhiên cho cô uống thuốc kích dục.
Hai tên kia thấy cô có phản ứng liền