VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \( 33 \)
\-" Nàng...!Nàng có thai ?"
\-" Bẩm thái tử, vị cô nương này đã mang thai được gần một tháng rồi."
Thân thể Khải Lâm run rẩy, đưa tay chống vào chiếc bàn bên cạnh mới không khụy xuống.
Bàn tay siết chặt lại, nổi đầy gân xanh, gằn giọng nói.
\-" Các ngươi cút hết ra ngoài cho ta.
Chuyện này nhất định không được cho nàng ấy biết, hiểu chưa?"
\-" Tuân lệnh."
Đám người từng tốp bước ra ngoài, Khải Lâm bước đến bên giường ngồi xuống, đưa tay đặt lên bụng Nhược Khê.
\-" Ta vẫn không thể tin nàng đã có con với Hách Phong.
Ta muốn bóp chết đứa nhỏ này, khiến hắn đau khổ đến chết nhưng....!Nếu ta giết nó nàng cũng sẽ rất đau.
Vả lại nó cũng không có tội tình gì, ta làm không được.
Hắn nắm lấy tay cô, đặt trán lên đó mà thều thào.
Không hề biết rằng Nhược Khê đã tỉnh lại từ bao giờ, tuy khuôn mặt vẫn nhợt nhạt nhưng trong ánh mắt tràn ngập sự vui mừng :" Ta có con rồi, đứa trẻ này là của Hách Phong."
Đợi đến khi Khải Lâm bước ra ngoài, Nhược Khê từ trên giường mới từ từ ngồi dậy.
Đưa tay đặt lên cái bụng bằng phẳng của mình, vẫn có một cảm giác xúc động.
Nơi bằng phẳng này đã có một sinh linh được tạo thành.
\-" Hách Phong, chàng sắp được làm cha rồi."
Nước mắt bỗng dưng rơi xuống, cô nghĩ đến cảnh Hách Phong bị hành hạ, sống chết không rõ ở dưới nhà giam lại không kìm được mà ôm chặt lấy thân thể mình.
\-" Con ngoan, mẹ sẽ bảo vệ con, cứu cha con rồi chúng ta sẽ cùng nhau trở về."
Khải Lâm bước đi trong tâm trạng buồn phiền, bỗng nhiên phía trước xuất hiện một thân ảnh yểu điệu bước đến.
\-" Thần thiếp tham kiến thái tử điện hạ."
Nữ nhân này là một trong số những nàng thiếp của hắn, Trịnh Uyển.
Nàng ta là một nữ nhân có tham vọng rất cao, ỷ vào bản thân được Khải Lâm sủng ái mà đã nhiều lần cầu hắn cho bản thân được làm thái tử phi nhưng lần nào cũng bị từ chối.
\-" Thái tử điện hạ, chàng hứa với thiếp rằng hôm nay sẽ cùng thiếp đi dạo phố."
\-" Ta không có tâm trạng, nàng đi một mình đi, muốn mua gì thì mua."
\-" Thái tử, sao người lại buồn phiền như vậy?"
\-" Không có gì."
Trịnh Uyển vẫn không bỏ cuộc, dường như nàng ta nhớ ra chuyện gì đó, chạy đến trước mặt Khải Lâm mà nói.
\-" Thái tử, có phải là vì nữ nhân mới vào kia?"
Khải Lâm không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng nhìn nàng ta.
Thấy mình nói đúng, Trịnh Uyển tiếp tục lên tiếng.
\-" Ta nghe nói mấy ngày trước có một nữ nhân được đưa vào Đông cung, nhưng nàng ta thường xuyên chống lại chàng, còn đả thương chàng.
Thái tử, nữ nhân này không xứng với chàng."
\-" Nàng ấy có xứng hay không thì do bản thân ta quyết định, một người thiếp như ngươi có quyền gì mà lên tiếng?"
\-" Ta....!Ta chỉ muốn tốt cho chàng."
\-" Nếu ngươi đã hứng thú như vậy, ta nói cho ngươi biết, nàng ấy sẽ sớm trở thành thái tử phi của ta.
Ngươi dám đụng vào nàng ấy, ta liền bằm ngươi cho cá ăn."
Khải Lâm bước qua nàng ta, bước đi để lại Trịnh Uyển với gương mặt tái mét.
Nàng ta nắm tay thành nắm đấm, nói với thị nữ bên cạnh mình.
\-" Đi tìm hiểu người này cho ta.
Ta phải biết nàng ta sử dụng yêu thuật gì mà quyến rũ được thái tử."
\-" Vâng."
Khải Lâm đi đến nhà giam, bước đến phòng