DeYun
Trật Tự từng bước tiến hành kế hoạch tấn công Thái Tử gia, Bạch Hà muốn Tần Thái đừng nhúng tay vào vì cô đang ở Nhân Gian, không nên bị lộ thân phận. Tần Thái cũng không định thế, nếu Bạch Hà thật sự mời được các trưởng lão ẩn cư của Trật Tự, thì sẽ có phần thắng rất lớn rồi.
Hơn nữa với tình cảnh của cô như bây giờ, thật sự không có cách ló đầu ra.
Ngày càng gần, không khí càng thêm khẩn trương, bỗng trước đó có tin tốt bay đến. Nguyệt Hiện và Bạch Hà sẽ cử hành hôn lễ. Tần Thái cảm thấy hơi kì lạ, còn nghĩ với tính cách của sư phụ, sẽ đưa Nguyệt Hiện về lại bên Bạch Cập, đảm bảo cô ấy không phải chịu bất cứ tổn thương nào chứ.
Không nghĩ sư phụ lại dứt khoát cưới Nguyệt Hiện, đúng là tình yêu có thể con người ta trở nên dũng cảm, Tần Thái không biết nhưng ít ra Bạch Hà đã thay đổi rất nhiều. Đây là Bạch Hà muốn tự đóng kín đường lui của mình, nhất định bản thân phải an toàn để chăm sóc cho Nguyệt Hiện.
Tần Thái có cảm giác hâm mộ, tuy cô và Bạch Hà luôn thân thiết, cô vẫn nghĩ Bạch Hà rất yêu thương cô, nhưng giờ chứng kiến sự yêu thương mà Bạch Hà dành cho Nguyệt Hiện, quả là cao thấp rõ ràng.
Hôn lễ của Nguyệt Hiện và Bạch Hà tổ chức vào ngày 8, Tần Thái không nhận được thiệp mời.
Cô lập tức gọi sang, giọng nói phẫn nộ: "Sư phụ, bây giờ sư phụ có vợ đẹp rồi nên không cần tôi nữa phải không? Kết hôn mà không mời tôi là sao!!"
Bạch Hà cười bất đắc dĩ: "Sao lại không cần cô chứ, cô luôn là đồ đệ ngoan mà. Chỉ là bây giờ cô đang ở Nhân Gian, làm sao tới được."
Tần Thái mặc kệ: "Sao lại không đi được? tôi đi được đấy."
Bạch Hà im lặng một chút, thở dài: "Tiểu Tần à, gần đây Nguyệt Hiện...Nguyệt Hiện đang mang thai, tính tình có chút không ổn định...."
Tần Thái phát hỏa: "Cho nên không cần tôi có mặt ở đấy đúng không?"
Dường như Bạch Hà cảm nhận được cảm xúc biến đổi của cô, Tần Thái còn cao giọng hơn: "Còn nói sư phụ không phải có vợ liền không cần tôi!! Không tới thì không tới, ai thèm chứ!"
Cô cúp máy, vô cùng tức giận. Tiểu Triều thấy thế không dám đi tới cắn cô.
Không lâu sau, Bạch Hà gọi đến, rống lên với cô như con: "Giận cái gì mà giận, hôn lễ không cần cô đến, tối hôm đó sư phụ tự mình mời rượu cô, thế nào? Đãi ngộ đặc biệt đó, ngoan nhé."
Lúc này Tần Thái mới dần tiêu lửa giận: "Hừ."
Bạch Hà cười bất đắc dĩ: "Tối nay về nhà sớm chút."
Hai chữ về nhà quá ấm áp, Tần Thái hoàn toàn hết giận: "8h xin nghỉ xong tôi sẽ đến."
Tần Thái nhanh chóng xin Nhị phu nhân cho nghỉ, rồi dùng đất nặn thành một đôi thiên nga. Nặn xong cô hóa nó thành vàng, mật độ vàng khác biệt rất lớn với đất nặn, cho nên tỉ lệ tượng cũng bị nhỏ lại, nhưng vẫn giống như đúc.
8 giờ tối, Tần Thái vui vẻ ôm cặp thiên nga vàng đến nhà Bạch Hà. Cô gõ cửa, Bạch Hà lặng lẽ mở cửa ra rồi nâng tay chỉ chỉ, nghiênh đầu hướng vào bên trong: "Nguyệt Hiện, anh có việc ra ngoài một chút nhé."
Tần Thái không hiểu chuyện gì, chờ Nguyệt Hiện đang ở bên trong đáp lời rồi Bạch Hà kéo cô đi ra ngoài. Trong lòng cô còn ôm cặp thiên nha, lòng chùng xuống: "Cô ấy vẫn không chào đón tôi sao?"
Bạch Hà thở dài, vỗ nhẹ lên đầu cô: "Chắc là