DeYun
Thái Tử gia muốn nói chuyện với Tần Thái
Vẫn là nơi núi sâu đó, ông ấy ngồi xếp bằng, cầm trong tay cốc trà xanh còn một nửa: "Tử Hằng đã đề cử cô với ta, với tính tình của nó đã lâu không ưu ái ai nhiều như vậy."
Tần Thái ngồi đối diện, ở giữa là một bàn đá nhìn có vẻ nặng: "Tâm địa Nhị phu nhân vốn thiện lương, chỉ là bệnh nhiều năm nên khó chịu, hơn nữa Thái Tử gia đối với phu nhân quá nuông chiều nên làm phu nhân có phần kiêu căng."
Lời này nói ra, Thái Tử gia có chút bất ngờ, nhưng ông ấy không tỏ thái độ chỉ hớp một ngụm trà: "Nếu cô là Tiên Tri của Nhân Gian, vậy đối với tương lai của Nhân Gian cô thấy thế nào?"
Tần Thái đáp lời không kiêu ngạo không nịnh nọt: "Sớm muộn gì Nhân Gian và Trật Tự cũng sẽ có một trận chiến lớn, hai tổ chức như nước với lửa, tất phải phân cao thấp."
Thái Tử gia gật đầu, bỗng Tần Thái cười nhẹ: "Nhưng với tiên đoán của tôi, Lão nhân gia tin tưởng được sao?"
Thái Tử gia cũng cười, mái tóc bạc dài hết lưng, làn da nhăn nheo lão hóa, thật khó nhìn ra được phong thái năm xưa. Nhưng ánh mắt vẫn thong dong như thế: "Dù sao thì cô vẫn phải nói ra, thì lão già này mới phán đoán được chứ?"
Tần Thái nhấp chút trà, rồi nói: "Nhân Gian sẽ thắng, dù ngài có nghi ngờ. Nếu Nhân Gian không thắng nổi Trật Tự thì tôi chẳng đặt mình vào nguy hiểm làm gì.
Thái Tử gia im lặng đánh giá cô, tựa như một ông lão đang chăm chú nhìn bức ảnh cũ: "Nếu cô là sư điệt của Bạch Cập, thì cũng không phải người ngoài. Về sau Nhân Gian có nó đối ngoại, cô đối nội, hai người các ngươi cần phụ tá Thiếu Hoài thật tốt."
Tần Thái không hề khiêm tốn, trước mặt người như thế này thì tất không cần.
Lần đầu Nhân Gian lập Tiên Tri, cần có nghi thức đàng hoàng. Việc lập Tiên Tri như thế trong Nhân Gian vẫn có người phản đối, người phản đối nhiều nhất chính là Sầm Cổ Dương.
Nhưng tới giờ bọn họ vẫn luôn án binh bất động.
Từ đó, Thái Tử gia thường xuyên chỉ dạy pháp trận cho Tần Thái, quả là trí tuệ của người đi trước, thâm sâu vô cùng. Tần Thái được lợi không ích. Thật ra Thái Tử gia muốn gì cô hiểu rõ, ông ấy hy vọng cô cảm kích ân huệ, niệm tình đồng môn mà quan tâm chăm sóc Nhị phu nhân.
Đương nhiên tâm Tần Thái như gương sáng, trên thực tế cô vẫn luôn vô tri vô giác chăm sóc Nhị phu nhân rất tận tình. Mà địa vị của cô ở Nhân Gian bây giờ sáng rõ như mặt trời ban trưa. Là một Tiên Tri chân chính, có quyền quyết sách mọi sự vụ nội bộ. Tiêu chuẩn mà Lục Thiếu Hoài đối xử với cô dường như có phần hơn Bạch Cập.
Hắn sẽ không bao giờ có ý thân cận với cô trước mặt Nhị phu nhân. Nhưng hắn dành một chỗ tại nơi mình ở cho Tần Thái, mỗi lần đưa quần áo hay đồ vật gì đến, Nhị phu nhân có phần thì cô cũng sẽ có. Hơn nữa còn là đưa đến cho cô chọn cái mình thích trước, còn lại mới đưa đến chỗ phu nhân.
Các cuộc hẹn với danh nhân liên tục ào đến, Huyền Thuật sư ưu tú nhất thành phố Tam Họa, ngoài Bạch Cập ra chính là Lam Trù.
Tần Thái biết được chỗ tốt của niệm lực từ tín ngưỡng, cô bảo Sa Ưng chú ý đến những nơi xa xôi, khó khiến Trật Tự hay Nhân Gian phát hiện mà tranh thủ tín nhiệm của dân chúng. Lập miếu xây tượng, tập hợp lượng lớn niệm lực.
Chỉ với một mình Sa Ưng thì không cách nào làm hết lượng lớn công việc như thế, dần dần chia vớt cho Thanh Hạt Tử, Thích Ấn và Vô Địch Tử.
Trở về Thiên Lư Loan, Tần Thái đang ngồi trên sô pha, Đàm Tiếu nấu ăn còn Sa Ưng đang gọi điện thoại, Tang Cốt Nê thì ngồi soi gương. Mặt gương kia liên tục biến dạng vì nó thề phải biến gương mặt của chủ nhân nó thành thiên hạ đệ nhất mỹ nam. Nhưng vấn đề này quả thật khó khăn.
Tần Thái yên lặng ngồi đó, trên bàn trà đầy trái cây Đàm Tiếu mua về, cô cảm thấy thật ấm áp, cứ vậy mà hưởng thụ thời khắc này.
Sa Ưng nhanh chóng bàn chuyện xong, anh đang chỉ huy nhóm Thanh Hạt Tử tranh thủ lấy nhân tâm. Lúc này Đàm Tiếu đang bận rộn trong bếp, thấy Tần Thái ngồi ngốc trên sô pha, người luôn sinh long hoạt hổ như Sa Ưng đại nhân làm sao có thể nhịn?
Anh nhanh chóng lựa lúc Đàm Tiếu không chú ý mà bế Tần Thái lên, cô đấm vào vai anh mà chẳng có tác dụng, Sa Ưng sải bước thẳng xuống tầng hầm.
Đã lâu không thân thiết với nhau, Tần Thái không cự tuyệt. Cô nhanh chóng nhập vào "Sa Ưng thích nhất", Sa Ưng đặt cơ thể cô lên ghế khác, rồi nhanh chóng đi tới ôm cô. Tần Thái cảm nhận được nơi nào đó đã ngóc đầu, cô xấu bụng cọ cọ: "Sao lại sốt ruột như thế?"
Sa Ưng bận rộn cởi áo ngực: "Cô cho nó ăn no trước đã."
Anh ôm Tần Thái lên bàn, kéo khóa quần xuống, không màng đến dạo đầu muốn tới trước một lần. Nhưng thật đáng tiếc, cây còn chưa vào động thì đã có vị khách không mời xông vào: "Các người thật quá đáng!!"
Đàm Tiếu đứng trước cửa, vẻ mặt phẫn nộ vì bị lừa. Tần Thái nhanh đẩy Sa Ưng