deyun
Ban ngày, Tần Thái nhập vào thân thể Thiếu Lợi Minh đi tổng bộ tuyến ba, bạn gái Thiếu Lợi Minh là Triệu An Nhã sắc mặt không tốt—— gần đây Thiếu Lợi Minh không về nhà, hơn nữa cùng Đàm Tiếu đi làm suốt.
Tần Thái không nghĩ đến, nhưng Đàm Tiếu đã có chủ ý: " Thật ra trấn an cô ta rất dễ. Cô chỉ cần lấy thẻ ngân hàng của Thiếu Lợi Minhđưa cho cô ta, đảm bảo cô ta không nói gì nữa."
Tần Thái nửa tin nửa ngờ: "Thật sao?"
Chỉ lát sau, Triệu An Nhã lắc mông đi vào, nhìn thấy Đàm Tiếu đứng đó thì cười lạnh một tiếng. Đàm Tiếu ít nhiều cũng có chút xấu hổ, đứng dậy đi ra khỏi văn phòng Thiếu Lợi Minh.
Triệu An Nhã sà ngay xuống đùi Tần Thái, cô ta mặc bộ sườn xám ngắn củn, dáng người đạt nhất phẩm: "Lợi Minh à, hai ngày nay anh trúng tà hay sao mà cứ ở cùng lão Đàm Tiếu kia vậy. không phải anh ghét hắn nhất sao?"
Tần Thái vỗ vỗ vai cô ta, trấn an một chút: " Hắn làm việc không tồi, huống chi Thiên Hà vừa từ chức, đang thiếu người."
Triệu An Nhã không thuận theo: " Tối qua anh lại không về. Hay là anh có người khác rồi hả?
Tần Thái xoa má cô ta: "Đừng nói bậy." cô lấy từ trong ngăn kéo ra thẻ ngân hàng của Thiếu Lợi Minh, " Hai ngày nay không có thời gian cho em, đừng đi làm nữa, tìm chỗ nào đó đi chơi đi."
Triệu An Nhã dường như thoáng yên tâm, cầm lấy thẻ: "Tối nay nhất định phải về nhà đó."
Tần Thái gật đầu, cũng có chút đồng tình với cô ta: "Đi chơi đi."
Buổi chiều, cô nâng chức vị Đàm Tiếu lên trợ lý đặc biệt, Triệu An Nhã vẫn không thay đổi. Từ khi biết Thiếu Lợi Minh bị cô khống chế, Đàm Tiếu bắt đầu sắp xếp chuẩn bị tất thảy, cửa hàng bọn Thanh Hạt Tử mở lại như cũ.
Tần Thái không thường đến đây, anh ta đưa sinh thần bát tự cùng tình trạng bệnh của khách hàng tới là được.
Hết thảy đã xử lý thỏa đáng, Tần Thái hơi yên tâm.
Nhưng việc làm cô phải đau trứng lại tới—— bây giờ là tháng 12, đại hội tổng kết của Nhân Gian... đậu má. Lần này phải né Bạch Cập, bằng không sẽ không thể sống sót trở về!
Mà Đàm Tiếu lại đem tin tức khác về: "Vì Lê Minh Uyên đã lên chức phán quan, nên ghế bộ trưởng còn đang trống."
Tần Thái sớm không còn quan tâm đến việc này, nhưng cô vẫn rất bất đắc dĩ: "Cái này.... Thiếu Lợi Minh mới vào không lâu, chắc không có tư cách thăng chức đâu nhỉ?"
Đàm Tiếu trầm ngâm: "Cũng không nhất định, Nhân Gian là dùng thực lực nói chuyện, nếu có đủ thì thăng chức không khó."
Tần Thái vẫn không muốn bò lên trên: "Anh thay tôi sắp xếp, tận lực đừng để bên trên chú ý đến đây."
Đương nhiên Đàm Tiếu nghe theo cô: "Tôi sẽ cố gắng tránh Bạch tiên sinh."
Ngày hôm sau, một ít hậu bối trẻ tuổi ở Trật Tự thi khảo sát hàng năm, những hậu sinh của sư phụ có chút danh vọng đề có thể tham gia. Lữ Liệt Thạch cùng nghĩa tử Lữ Dật, Yến Trọng Hoan cùng đệ tử Yến Tiểu Phi đều tham gia. Đánh tiếc cô không đi được —— tổ chức vào ban ngày, cô sợ ánh sáng.
Bỏ lỡ kì thi năm rầm rộ, Tần Thái tiếc nuối. Nhưng không có biện pháp nào khác, cô chỉ có thể tiếp tục đi làm.
Mà vào ban đêm, lúc Tần Thái đi mua trà sữa cà phê quay về. Tần Thái thấy có người đi tới. Hùng Thiên Lâm ngày thường luôn giễu võ dương oai, lại như cẩu đi sau đuôi người đó.
Là một thanh niên trẻ tuổi mười bảy mười tám tuổi, Tần Thái không quen, nhưng cũng có thể đoán được thân phận—— chắc là Yến Tiểu Phi?
Cô đã gặp qua Lữ Dật, người khác cho dù có chèn ép cô thì cũng sẽ không nhắc tới Bạch Hà.
Đây là lần đầu tiên Yến Tiểu Phi thấy Tần Thái, hắn từ nhỏ đã theo Yến Trọng Hoan học nghệ, lúc Tần Thái rời Trật Tự hắn còn chưa xuống núi.
" Kì thi năm nay, sao lại không thấy đồ đệ của Bạch tiên sinh tham gia?"
Hắn đi đến trước mặt Tần Thái, chàng trai trẻ phát lớn, do với Tần Thái không cao nhiều lắm.
Vốn dĩ Tần Thái không muốn trả lời, nhưng Hùng Thiên Lâm lại mở miệng: "Yến thiếu gia đang hỏi ngươi đó. Ngươi điếc hay sao mà không nói gì?"
Lại còn là Yến thiếu gia!
Tần Thái ngẩng đầu nhìn thằng vào Yến Tiểu Phi, các đội viên tra xét đang điểm danh, chưa ra ngoài tuần tra. Giữa trăm đôi mắt đang nhìn chăm chú, Tần Thái cũng tổn hại. cô mở miệng liền hỏi: "Yến thiếu gia? Là do Yến Trọng Hoan cùng Tiên Tri sinh ra à?"
Yến Tiểu Phi tức khắc đen mặt, Yến Trọng Hoan có quan hệ với Tiên Tri, là một bí mật không bị xé rách,nhưng ai cũng biết. Tư thông với chủ mẫu không phải là chuyện hay ho gì, lời cô nói là đem chuyện xấu hổ này hoàn toàn trần trụi phơi ra ngoài sáng.
" Ngươi nói bậy cái gì đó?" Yến Tiểu Phi hất trà sữa trong tay cô xuống, " Xem ra Bạch tiên sinh không dạy dỗ tới chốn, tài nghệ học chưa tới nơi không dám đi thi thì thôi đi, còn không biết dạy cả tiếng người."
Tần Thái liền hiểu—— hôm nay thi thố chắc hắn đã thắng Lữ Dật, cho nên mới cố ý tới tìm mình thị uy.
Tần Thái nhặt ly trà sữa vừa bị rớt xuống đất lên, quăng vào sọt rác. Đi lấy cây lau nhà tới lau khô vết nước đổ. Yến Tiểu Phi không hề quên mục đích tới đây: "Ta đang nói với ngươi, ngươi không nghe thấy sao?"
Tần Thái vùi đầu lau nhà, cô chậm rì rì đáp : "Nghe được..."
Yến Tiểu Phi giận dữ: "Nghe được tại sao không trả lời?"
Tần Thái vẫn chậm rãi: " Trả lời cái gì?"
Yến Tiểu Phi giận không thể tả, dùng chân giẫm lên cây lau nhà: "Ngươi thấy ngươi nên trả lời cái gì?"
Tần Thái ngẩng đầu nhìn thằng: "Lấy chân ra."
Yến Tiểu Phi hừ lạnh một tiếng, đương nhiên hắn sẽ không nghe theo, hơn nữa còn nói rõ mục đích: "Ta muốn đấu với ngươi một lần."
Tần Thái lặp lại lần nữa: "Lấy chân ra."
Yến Tiểu Phi bất động, hai bên nhất thời giằng co.
Người trong bộ Tra xét đều