Chương 147
Deyun
Luyện hóa cần bảy bảy bốn chín ngày, Tần Thái và Sa Ưng chưa có ý định chờ ngốc ở đây lâu đến vậy. Cũng may cô không thiếu người, cô gọi điện cho Vô Địch Tử, bảo ông ta chạy đến đây lo chuyện. Tuy rằng người này chỉ có chút kiến thức để kiếm cơm, nhưng chút việc luyện hóa pháp bảo này hắn vẫn biết chút lý luận.
Cũng đôi khi lừa khách luyện vàng bạc, đan dược nên coi như là có chút tay nghề.
Lúc này nghe Tần Thái giao cho việc quan trọng như vậy, ông ta đương nhiên vui hết sức, nhanh chóng lên máy bay phóng đến thôn Sa Giếng. Còn không quên mang theo bộ đồ nghề. Hiện tại vẫn đang kinh doanh cửa hàng giấy tang ma, hầu bao còn rủng rỉnh, ăn vận theo phong cách đạo sư, nhìn qua chuyên nghiệp hơn Tần Thái rất nhiều.
Đáng tiếc Tần Thái chỉ giao cho hắn nhiệm vụ ngồi canh lửa.
Trở về thành phố Tam Họa, Sa Ưng nghỉ không đi làm.
Tang Cốt Nê chậm chạp trồi lên từ vườn hoa, lắc lắc người rũ bớt cát, nó đi tới an ủi Sa Ưng: "Việc không giao hợp được cũng chẳng có gì to tát. Cùng lắm thì ta bảo Dưa chuột huynh đệ cho ngươi một cây dưa chuột, thấy được đúng không?"
Sa Ưng đánh nó một trận.
Ngày hôm sau, Tang Cốt Nê khệ nệ khiêng một bao phân bón hoa, Sa Ưng vốn đang cắn chặt răng, thề với lòng sẽ không nói chuyện với nó dù chỉ một câu. Mà lúc nó đang ngồi xổm xuống, dùng thìa múc từng chút bón lên miệng Sa Ưng: "Cái này ngon lắm đấy, ngươi há miệng ra!"
Sa Ưng: "....!!!"
Ngày thứ ba, Tang Cốt Nê thay đổi chiến thuật: "Thật sự mà nói, phương pháp để sinh sôi nảy nở rất nhiều. Nếu ngươi không dùng được phương pháp của nhân loại nữa thì đừng ngại thử cách của thực vật bọn ta xem? Đầu tiên ngươi cắt một nhánh giâm xuống đất...À thì chúng ta cắt nhánh, còn ngươi thì cắt tứ chi đi, chôn xuống, rồi chờ nó mọc rễ nảy mầm lên thành lứa mới..."
Tang Cốt Nê cứ kiên trì an ủi liên tục, ngày đầu tiên Sa Ưng không muốn đi làm, ngày hôm sau lại thêm phần ngốc, ngày thứ ba, lại có xu hướng muốn tự sát.
....
Tần Thái vẫn rất hiền từ, vỗ vai Tang Cốt Nê: "Ngươi nên về lại vườn hoa đi."
Tang Cốt Nê hừ lạnh: "Sao lại không biết tốt xấu như vậy, ta đang an ủi hắn rất tốt nha!"
Sa Ưng vốn không có phản ứng, từ từ ngẩng đầu lên nhìn nó, một lúc sau mới mở miệng: "Ồ, cám ơn."
= =
Tần Thái nghĩ nên trị tận gốc vấn đề, cần khắc phục chướng ngại tâm lý của Sa Ưng trước. Chuyện này thật sự là.... Lúc Sa Ưng nghiện rượu vô tội vạ, lo lắng, lúc anh kiêng cử thì càn lại lo hơn.
Tần Thái cảm thấy bản thân giống như đang dùng rượu quỳ trước mặt Sa Ưng, nước mắt nước mũi giàn giụa khuyên rằng...à không là cầu xin: "Sa đại gia, mong anh uống một chút đi..."
Vấn đề của Sa Ưng đang rất nghiêm trọng, anh ấy không cảm nhận được hương vị của son môi, còn cả những mùi nước hoa mà chị Hồng đã dùng. Anh nghe thấy là nôn.
Vốn chỉ là chút tổn thương tâm lý, vẫn có thể đi làm. Nhưng với phương pháp an ủi của của Tang Cốt Nê sau ba ngày thì...
Tần Thái phải đi đến Tuyến ba một chuyến. Nhân sự tại đây đang nghỉ ngơi gần một tháng. Là tuyến duy nhất còn sót lại, bọn họ chẳng dám oán giận điều gì?
Nhưng thật sự có oán giận gì sao?
Hai ngày sau, Bạch Cập đến hạ lệnh. Phân Tần Thái đảm nhiệm chức bộ trưởng của sáu tuyến. Hơn nữa còn phải nhanh chóng tập hợp cho ra năm tuyến còn lại.
Thẻ hội viên của Nhân Gian, tên Lam Trù được thay đổi chức vụ lần hai. Tần Thái lại càng sầu, mỗi lần như vậy đều là Bạch Cập đến ném củ khoai nóng cho cô.
Chẳng lẽ Bạch Cập phát hiện thân phận nằm vùng của cô?
Không có khả năng, với cá tính của Bạch Cập, nếu phát hiện ra chuyện đó còn không ăn tươi nuốt sống cô sao. Chẳng lẽ hắn ta đang nghi ngờ chuyện gì?
Vả lại, lúc này cũng không thể quay lại tìm Bạch Hà.
Tần Thái cắn răng, vì cơ hội để cô cùng Bạch Hà cùng chiến đấu, cho dù phải nỗ lực lớn đến đâu, chỉ cần thành công. Cô âm thầm củng cố tinh thần một lát, rồi nhận lấy tấm giấy ủy nhiệm nằm trên bàn. Làm thì làm.
Chiêu mộ tổ viên rất dễ, còn tổ trưởng và Thủ Vọng Giả lại không thể bố trí nhanh được.
Tất nhiên Sa Ưng sẽ thỏa mãn đáp ứng của cô, nhưng lần trước trung tâm huấn luyện bị tổn thất nghiêm trọng. Vừa rồi Sa Ưng lại phơi lưới không đánh cá, nhất thời không kịp bổ sung.
Bạch Cập cho cô ba tháng, ba tháng sau mọi thứ phải đâu vào đấy. Tần Thái nhanh chóng tản người đi tìm kiếm nhân tài.
Chuyện này không phải ngày một ngày hai là xong, nhân lực tốt rất khó tìm.
Trước đây, địa điểm làm việc luôn không cố định. Việc tụ tập lại chỉ là ngẫu nhiên, hầu hết là những chỗ đông người phức tạp, tới lúc đi mới quyết. Tần Thái phát hiện Nhân Gian rất cẩn thận.
Nhưng chắc chắn là sẽ có một trụ sở cố định, nếu không cứ lối đánh du kích như vậy sẽ không xây được một tổ chức khổng