DeYun
Ngày hôm sau, Tần Thái nhận được một cuộc điện thoại, là Nguyệt Hiện.
Cô cảm thấy là lạ, chỉ có thể ứng phó trước mắt. Cuối cùng thì cô ta vẫn là tâm can bảo bối của Bạch Cập, tuy quan hệ giữa cô với Nguyệt Hiện không được tự nhiên lắm nhưng không thể từ chối được.
Đến nhà Bạch Cập, Tần Thái phát hiện không có hắn ở đó, trong phòng chỉ có mỗi Nguyệt Hiện.
Bài trí rất gọn gàng sạch sẽ, chắc chắn là công lao của người giúp việc. Bạch Cập yêu thương đôi bàn tay ngọc ngà kia của Nguyệt Hiện lắm, không để cô ấy làm công việc nhà. Lúc cô còn bên trong cơ thể Nguyệt Hiện, chai nước có bị đổ cũng không được nhặt lên.
Cô đánh giá thêm chút, so với trước kia thì càng thêm cảm giác có người ở.
"Mời ngồi, cô uống gì không?" Nguyệt Hiện chỉ vào sô pha, gương mặt dịu dàng như nước. Tần Thái bắt đầu cảnh giác, cho rằng cô ấy đã phát hiện ra chuyện gì, chỉ câu nệ trả lời: "Nước sôi để nguội, cám ơn."
Nguyệt Hiện rót nước, cười thẹn thùng: "Lần trước đã làm phiền cô, nếu không tôi không thể thoát được. Mấy nay vẫn luôn muốn nói lời cám ơn cô."
Tần Thái quan sát kĩ biểu hiện, nhưng Nguyệt Hiện không nói dối. Cô ta thật sự tìm mình là để nói cảm ơn.
Cô đành khiêm tốn vài câu: "Bạch Hà là sư phụ của tôi, cô là bạn với sư phụ thì việc đó là đương nhiên."
Nguyệt Hiện cười nhẹ mà lại xanh mát phảng phất như mầm hoa mùa xuân đang nhú trên nhành cây, "Tôi chỉ mới tỉnh lại không lâu, cũng không có bạn bè. Chúng ta...có thể làm bạn với nhau không?"
Tần Thái sửng sốt, chuyện này đối cô tất có chỗ lợi, có thể biết được hướng đi của Nguyệt Hiện. Cô gật đầu: "Chỉ cần cô không ngại tôi nhỏ hơn."
Nguyệt Hiện cười sáng lại: "Vậy thì cô phải gọi tôi là dì rồi."
Con gái làm bạn với nhau rất dễ, huống chi Nguyệt Hiện lại chẳng có ai. Buổi trưa hai người đi shopping, Nguyệt Hiện muốn trả tiền nhưng Tần Thái thấy thẻ cô đang dùng là thẻ phụ của Bạch Cập liền ngăn lại. Quẹt một cái là Bạch Cập phi tới đây đấy.
Nguyệt Hiện đơn thuần hơn so với cô nghĩ, có lẽ sư phụ và sư thúc thích cô ấy ở điểm này chăng?
Tần Thái lái xe đưa Nguyệt Hiện về, luôn dặn dò: " Cái đó...Nguyệt Hiện, sư thúc với sư phụ tôi rất khó đối phó, cô đừng nói chuyện tôi với cô đi dạo nhé. Bằng không chúng ta sẽ khó mà gặp lại."
Nguyệt Hiện gật đầu, cô ngây ngốc ở nhà quá lâu rồi, tuy rằng Bạch Cập luôn dành thời gian với cô nhưng như vậy không phải là tự do. Cô nhìn Tần Thái xuống lầu, đột nhiên nói: "Cô có công việc của mình sao?
Tần Thái quay đầu lại: "Đúng, tôi làm thuộc hạ của sư thúc để kiếm cơm."
Ánh mắt Nguyệt Hiện sáng rực: "Thật tốt."
Tần Thái cười nhẹ, Tiền Chung Thư có cuốn tiểu thuyết tên là Vây thành, ông nói thế giới này chính là một trận vây thành, người bên trong muốn ra ngoài, còn người bên ngoài lại muốn vào trong.
Cô từ từ đi xuống, bỗng quay đầu lại nhìn gương mặt đẹp như tiên đang đứng ở cửa, cô vẫy vẫy tay, đi một mạch.
Buổi tối, Hà Ảnh Thu đánh mạt chược cùng các vị phu nhân xong liền về nhà . Chị Linh đang làm cơm, trong nhà vắng lặng khiến cô chẳng muốn ăn.
Thói quen mỗi đêm về đến nhà là sẽ gặp Sa Ưng cùng Đàm Tiếu đang ngồi trong phòng khách, Tang Cốt Nê cùng cái gương của nó nói chuyện