Edit: Lynn
Trực giác của Bạch Thu Nhiên không sai, mẹ chồng hào môn cũng không hề giấu giếm thái độ dành cho cô.
Tống Bảo Như từ đầu đến cuối không thèm nhìn Bạch Thu Nhiên lấy một lần.
Sau khi ngồi xuống và thân mật nắm lấy tay chồng, bà chỉ ân cần hỏi han Diệp Chi Châu: “Mẹ vắng nhà một thời gian, nhìn con có vẻ gầy đi nhiều, dạo này công việc bề bộn lắm sao?”
“Vẫn vậy thôi ạ.” Diệp Chi Châu cười đáp, dường như không hề nhận ra sóng ngầm cuồn cuộn giữa mẹ và bạn gái, anh chỉ nắm chặt tay Bạch Thu Nhiên như đang lặng lẽ trấn an cô.
Cảm nhận được cử chỉ nhỏ bé của bạn trai tổng tài, con tim đang bồn chồn của Bạch Thu Nhiên bình tĩnh lại đôi chút.
Không phải là cô không nghĩ đến tình huống này, những gia đình từ trung lưu trở lên đều sẽ suy xét đến vấn đề môn đăng hộ đối.
Người đang chuẩn bị gả vào hào môn như cô thì sao có thể thuận buồm xuôi gió, không gặp trắc trở chứ?
Chỉ cần bạn trai tổng tài kiên định đứng về phía cô, cô sẽ cố gắng vượt qua từng cửa ải.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả nhiên sếp Diệp không có ý định ngồi yên trơ mắt nhìn cô bị bà Diệp phớt lờ, sau khi trò chuyện với mẹ, Diệp Chi Châu làm như vô ý nói: “Mẹ ơi, đây là lần đầu tiên mẹ gặp Nhiên Nhiên phải không?”
Không đợi bà Diệp trả lời, anh khẽ cúi đầu, thân mật nhắc nhở Bạch Thu Nhiên: “Chào mẹ đi em.”
Được bạn trai tổng tài cổ vũ, Bạch Thu Nhiên lấy hết can đảm lặp lại: “Cháu chào bác ạ.”
Trong khi Bạch Thu Nhiên thấy bớt lo thì nụ cười trên mặt bà Diệp lại biến mất.
Diệp Chi Châu đã nói đến nhường này, nếu bà còn làm lơ Bạch Thu Nhiên sẽ không hay, nói sao bà cũng nên nể mặt con trai mình.
Tống Bảo Như lúc này mới hạ mình dời ánh mắt cao quý sang Bạch Thu Nhiên, sau đó ánh mắt đầy xét nét bỗng khựng lại, hiện rõ sự ngạc nhiên.
Nãy giờ bà hoàn toàn ngớ lơ Bạch Thu Nhiên, đây là lần đầu tiên bà nhìn thẳng vào ả ta.
Kiếp trước trong gần mười năm quen biết thì mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng gay gắt gần mười năm.
Vì vậy, định nghĩa cho mối quan hệ của họ là kẻ thù không đội trời chung còn đúng hơn là mẹ chồng nàng dâu.
Có một câu nói rất đúng, người hiểu rõ bạn nhất chính là kẻ thù của bạn, và ngược lại.
Tống Bảo Như tự nhận bản thân mình hiểu rất rõ con người Bạch Thu Nhiên.
Ả ta không phải là người dựa vào sắc đẹp để giành chiến thắng mà sẽ tỏ ra mong manh dễ vỡ, đáng thương vô tội giống như đang bị cả thế giới bắt nạt nhằm khơi gợi lòng thương xót của cánh đàn ông, dần dà khiến bà bị mọi người xa lánh.
Tóm lại, trong trí nhớ của Tống Bảo Như, ngoại hình của Bạch Thu Nhiên chỉ ở mức trung bình.
Trước khi bước vào nhà họ Diệp, ả chỉ là một con vịt xấu xí không có gì nổi bật, sau khi lấy chồng giàu sang mới có điều kiện để chăm chút bản thân, dần dần cũng hơi có thần thái nhưng ả vẫn không thể sánh được với bà.
Tống Bảo Như được trời ưu ái, thời con gái bà là mỹ nhân nức tiếng gần xa, sau khi lấy chồng bà vẫn là người đẹp nhất trong số những phu nhân giới thượng lưu.
Vì vậy, người tự tin với ngoại hình của bản thân như Tống Bảo Như khi phát hiện mình sống lại vào mười năm trước – lúc mà kẻ hại bà bị mọi người xa lánh, mất hết thể diện vẫn chưa bước vào cửa nhà bà – việc đầu tiên bà làm là ăn diện lộng lẫy để xuất hiện trước mặt Bạch Thu Nhiên một cách thật quý phái.
Điều mà Tống Bảo Như hối hận nhất trong kiếp trước là bà đã quá khinh địch, không thích Bạch Thu Nhiên thì bà chẳng thèm đoái hoài, thế nên bà đã không nhận ra bên trong vỏ bọc hiền lành của ả là lòng dạ nham hiểm, độc ác.
Đợi đến khi nhận ra có điều kỳ lạ, Bạch Thu Nhiên đã không chỉ học được cách ngụy trang hoàn hảo mà còn thành công thu phục được mọi người xung quanh.
Ai nấy đều quý mến ả, dẫn đến việc bà muốn lật tẩy bộ mặt thật của ả gặp muôn vàn khó khăn, đến mức người ta cho rằng bà là kiểu mẹ chồng độc ác thích hành hạ con dâu.
Nhưng giờ đã khác, tuy thời điểm bà quay về không được coi là sớm nhưng chắc chắn cũng không muộn, chỉ cần Bạch Thu Nhiên chưa được rước về nhà thì ả ta sẽ không thể thu mua lòng người, vậy thì bà vẫn ở kèo trên.
Hơn nữa Bạch Thu Nhiên chỉ là một con bé mồ côi, ham hư