Edit: Sa
Tuy bác lao công nói cứ như đang diễn phim thần tượng máu chó nhưng hai lần bị đổ oan khiến Bạch Thu Nhiên cũng cảm thấy kỳ lạ, cô thực sự rất muốn hỏi họ có phải là diễn viên được thuê tới để pha trò hay không vì không ai đấu đá chốn văn phòng như thế cả.
Mấy trò này lố lăng hệt như chi tiết sảy thai, chết yểu, ngày nào cũng có cung nữ té giếng vậy.
Nói thật, nếu thực tế giống như phim cung đấu thì hậu cung đã bị giải tán rồi vì còn ai dám tiến cung nữa?
Mà đấu đá văn phòng thì cũng chỉ vì muốn thăng chức, tăng lương mà ngáng chân đồng nghiệp, nhưng tình huống này xảy ra rất ít.
Bình thường ai cũng bận làm việc và tranh nhau cơ hội thể hiện với cấp trên, mấy người ngấm ngầm hoặc công khai giở trò với đồng nghiệp mới là những kẻ không chịu làm việc đàng hoàng.
Tóm lại nếu ai cũng muốn gài bẫy, hãm hại đồng nghiệp khiến đi làm như đi đánh giặc thì cũng sẽ không có ai muốn đi làm.
Nghĩ vậy, Bạch Thu Nhiên rất nghi ngờ mình có xuyên sách thật hay không.
Tuy chuyện cô xuyên sách là đã rất phản khoa học nhưng cô thấy việc mình xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình là quá hoang đường, quá phản khoa học, không thể chấp nhận nếu không có bằng chứng xác thực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì vậy, ba giây sau, cô quyết đoán dập tắt suy nghĩ này, thật lòng suy nghĩ đến việc tố cáo với bạn trai tổng tài.
Tuy bác lao công nghĩ cô là người có khí tiết nhưng nhìn chung đôi mắt vẫn rất tinh tường.
Mà Bạch Thu Nhiên vì duy trì hình tượng ân cần, biết thông cảm và quật cường nên mới không tố khổ với bạn trai tổng tài ngay, bây giờ có bà Giang tốt bụng nhắc nhở để làm cớ, cô không cần phải tìm lý do nữa.
Cô nghĩ xem nên nói gì, sau đó buổi tối về nhà đã nhắc đến chuyện này với Diệp Chi Châu trong bữa cơm.
Diệp Chi Châu đang cầm ly nước thì hơi ngẩn ra, coi bộ cũng rất khó hiểu: “Hôm nay lại có người gài bẫy để đổ oan cho em?”
Bạch Thu Nhiên gật đầu, Diệp Chi Châu lo lắng bảo cô kể lại chi tiết vụ việc, anh nhanh chóng phát hiện ra điểm mấu chốt, hỏi: “Nếu sếp em không hỏi cô ta về tiến độ công việc mà chờ tới thời hạn công việc mới phát hiện công việc không được hoàn thành, vậy dựa theo thái độ bám riết của cô ta, em sẽ là người gánh trách nhiệm?”
Nghe suy đoán của anh, bây giờ Bạch Thu Nhiên mới ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc, cô vỗ ngực nói: “Nếu có chuyện gì thật thì từ trên xuống dưới đều phải chịu trách nhiệm, lúc đó sếp em sẽ chẳng có tâm trạng mà điều tra, vậy thì em có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.”
“Công ty em xử lý mấy trường hợp đó thế nào?”
“Ít nhất là sa thải, nếu nghiêm trọng thì còn yêu cầu đền bù tổn thất.” Bạch Thu Nhiên nghĩ ngợi rồi lắc đầu, “Nhưng em cùng lắm là kẻ xui xẻo bị kéo vô thôi, nghiêm trọng nhất là đuổi việc, công ty đâu thể vì vài câu nói mà truy cứu trách nhiệm kinh tế với em được.”
Diệp Chi Châu tổng kết: “Vậy mục đích của cô ta là em rời khỏi công ty?”
Ngay từ đầu Bạch Thu Nhiên đã nghi ngờ là vậy, bây giờ lại càng chắc chắn hơn.
Cô xâu chuỗi với sự kiện mất trộm hôm trước: “Hồi vụ “trộm đồ”, cái người đồng nghiệp bị mất đồ đã ngăn mọi người báo công an, còn nói đều là đồng nghiệp với nhau nên cô ta không muốn làm lớn chuyện, chỉ cần em xin lỗi và chủ động xin thôi việc là được.
Cũng may sếp em cho rằng vụ việc liên quan đến vấn đề an ninh nên vẫn quyết định báo công an… Vậy hai người ở hai vụ việc là đồng bọn với nhau?”
Diệp Chi Châu hơi nheo mắt nhưng không nói gì, chỉ đứng dậy vòng qua sau cô, vừa xoa đầu cô vừa nhẹ nhàng trấn an: “Đừng lo, anh sẽ điều tra xem gần đây họ có tiếp xúc với cùng một người hay không.”
Bạch Thu Nhiên cảm thấy kỳ lạ, bất giác hỏi: “Sao anh không hỏi gần đây em có đắc tội với ai không?”
Đến cả bà Giang khi đã biết cô luôn giúp đỡ mọi người nhưng phản xạ đầu tiên của bà là bảo cô nghĩ xem gần đây có đắc tội với ai không, vậy mà bạn trai tổng tài lại đi điều tra mối quan hệ của hai người đồng nghiệp bị sa thải, hình như khối lượng công việc hơi nhiều?
Diệp Chi Châu vẫn tiếp tục xoa đầu cô như xoa đầu chó, nói: “Anh tin nguyên nhân không phải ở em, điều tra từ phía em cũng vô ích thôi.”
Bạch Thu Nhiên ngẫm nghĩ, cảm thấy bạn trai tổng tài nói rất đúng.
Cô rất được quý mến, những người từng tiếp xúc với cô thích cô còn không kịp nữa là, sao lại tốn sức lên kế hoạch tỉ mỉ để chỉnh cô chứ.
Sau đó, cô ưỡn lưng đón nhận sự tin tưởng của bạn trai tổng tài, yên tâm giao việc này cho anh xử lý.
Đằng nào cô cũng không có tiền, không có mạng lưới quan hệ khổng lồ, không biết phải điều tra từ đâu, đành phải để bạn trai tổng tài xử lý thôi, cô cứ chờ kết quả điều tra là được.
Nhưng lần này, bạn trai tổng tài thần thông quảng đại và cực kỳ để bụng chuyện của cô đã làm cô thất vọng vì mãi vẫn chưa có kết quả điều tra.
Có điều Bạch Thu Nhiên không sốt ruột lắm bởi vì cô đã biết ai là người hao tâm tổn sức đứng đằng sau giật dây chỉnh cô rồi.
Người đó chính là mẹ của bạn trai tổng tài.
Với đầu óc của mình, dĩ nhiên Bạch Thu Nhiên không thể tưởng tượng nổi người đó lại là bà Diệp.
Tuy