Edit: Lynn
Lựa chọn này chẳng có gì đáng để cân nhắc, dĩ nhiên Bạch Thu Nhiên chọn cái sau.
Thật lòng Bạch Thu Nhiên cũng không nỡ chia tay bạn trai tổng tài.
Đá anh bạn trai vừa tốt vừa đẹp trai là cô đã vô lý rồi.
Nhưng vì cái mạng cỏn con của mình nên cô mới buộc phải dùng lý trí để kìm nén cảm xúc.
Bây giờ Bạch Thu Nhiên phát hiện con đường mà cô cho là an toàn và hữu hiệu lại nguy hiểm không thua gì đối đầu trực diện với bà Diệp, thậm chí còn có khả năng ngỏm nhanh hơn thì nội tâm cô lập tức nghiêng về phía sếp Diệp.
Nếu như làm gì cũng chết, vậy thà chọn cái chết hưởng thụ.
Trước tiên phải ăn sạch bạn trai tổng tài, sau đó tìm cách tổ chức một hôn lễ hoành tráng để cả thiên hạ biết cô là thiếu phu nhân nhà họ Diệp, ngay cả khi làm thiếu phu nhân hào môn chỉ một ngày thì cũng coi như hồi được vốn rồi.
Hơn nữa, Bạch Thu Nhiên đã phân tích kỹ càng và nhận thấy những suy nghĩ trước đây của mình quá bi quan và đơn giản.
Nếu bà Diệp cầm kịch bản hồi sinh báo thù thật, vậy làm sao bà ấy lại dễ dàng xóa bỏ nỗi hận thù chỉ vì cô thức thời? Việc một phu nhân thượng lưu đi tới kết cục thê thảm ở kiếp trước đã chứng tỏ cô ở kiếp trước cũng chẳng phải người hiền lành gì.
Cả mẹ chồng lẫn nàng dâu đều không phải người dễ bị bắt nạt, đừng ai hòng đắp nặn cho mình hình tượng đóa hoa sen vô tội.
Tóm lại, bà Diệp ôm theo mối hận mà sống lại sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.
Nếu cô ôm chặt đùi bạn trai tổng tài, kè kè theo anh, lấy anh làm ô dù, có khi bà Diệp sẽ không thể làm gì cô trong một khoảng thời gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống như hôm cô đến nhà họ, bà Diệp vừa nhướn mày lạnh lùng nhìn cô vừa ân cần hỏi han sếp Diệp, chứng tỏ bà rất quan tâm sếp Diệp.
Có thể là do bà ấy muốn hàn gắn mối quan hệ giữa hai mẹ con, hoặc cũng có thể bà ấy đã tìm ra giá trị tình thân sau một lần chết.
Nói tóm lại, chỉ cần cô ôm chặt bạn trai tổng tài, bà Diệp sẽ không thể tung chiêu, chí ít sự an toàn của cô sẽ được đảm bảo.
Cô thì hay rồi, không nghĩ đến cách ôm đùi mà chỉ muốn bí mật bỏ trốn, thế này chẳng khác nào tự sát.
Bà Diệp có tiền có thế, dễ dàng mua chuộc được đồng nghiệp trong công ty để hãm hại cô, nếu muốn điều tra hành tung của cô thì cũng chỉ là việc trong vài phút.
Mà cô chỉ là con gà yếu ớt, tay không tấc sắt nếu thiếu đi sự che chở của bạn trai tổng tài, dù có chạy đến chân trời góc biển, bà Diệp muốn làm gì cô chẳng phải chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến thôi sao?
Ngoại trừ thân phận của bạn trai tổng tài, Bạch Thu Nhiên cũng rất tin tưởng vào năng lực của anh.
Ở ba chương đầu cô nhìn thấy trong giấc mơ hầu như không đề cập đến bạn trai tổng tài.
Cô không biết trong truyện anh là giám đốc tài giỏi hay là một người tầm thường, nhưng hẹn hò với anh hơn ba năm, cô đã dành trọn niềm tin cho anh.
Sếp Diệp lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, công ty ngày càng phát triển, anh hiện đã là doanh nhân trẻ có tiếng trong nước.
Một người đàn ông có thể dốc sức tạo mảnh trời riêng trong chốn thương trường thì không thể là một chú thỏ trắng ngây thơ được.
Anh không hề thua kém những lão cáo già đầy thủ đoạn.
So với những âm mưu, lừa lọc chốn thương trường, chuyện giữa phụ nữ với nhau chỉ là chuyện nhỏ.
Cô không đấu lại bà Diệp cũng không sao, cứ để bạn trai tổng tài ra tay.
Bà Diệp chưa từng nghiêm túc kinh doanh nên dù có sống lại mười lần, bà cũng không phải là đối thủ của bạn trai tổng tài.
Tất nhiên cô cũng không trông mong bạn trai tổng tài giúp mình chỉnh mẹ ruột, cô chỉ mong sếp Diệp sẽ chặn hết những chiêu trò của bà Diệp để cô được sống yên ổn mà thôi.
Bạn trai tổng tài đã hứa sẽ bảo vệ cô, vì vậy ngay cả khi mẹ ruột của anh muốn nhắm vào cô, anh cũng sẽ bảo vệ cô chu toàn.
Trước đây Bạch Thu Nhiên chưa từng nghĩ tới việc dựa dẫm vào anh, nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện ra một số chi tiết, chẳng hạn như phương châm lúc đầu của bà Diệp đối với mình.
Từ hai sự kiện xảy ra ở công ty và hai lần gặp bà Diệp, không khó để đoán được bà ấy muốn đắp nặn hình tượng bản thân như thế nào.
Có lẽ bà ấy đang cố gắng tạo dựng hình ảnh một phu nhân hào môn thẳng thắn, khẩu xà tâm phật, ghét cô ra mặt, không nể nang gì mà bắt bẻ cô trước mặt người khác nhưng bà cũng sẽ không hãm hại sau lưng.
Những kế sách của bà Diệp đều được tiến hành theo đường vòng, chẳng hạn như chi tiền mua chuộc đồng nghiệp để vu oan giá họa cho cô.
Chỉ cần bà không đích thân ra tay thì luôn có đường lui.
Dẫu người khác có nghi ngờ, bà cũng có thể tự tin nói rằng nếu bà muốn thì sẽ không cần phải phiền phức đến vậy, cô nào phải nhân vật quan trọng.
Bà không ngại che giấu việc không thích cô trước mặt chồng con, nếu muốn hại cô thì bà đã không cần phải ra vẻ bằng lòng chấp nhận rồi chỉ bảo cho cô làm gì.
Lý do này rất hợp lý, nếu Bạch Thu Nhiên không có giấc mơ xuyên sách kia thì có khi cô sẽ không bao giờ ngờ rằng người kiêu ngạo như bà Diệp lại lên kế hoạch hãm hại cô.
Tuy đãi ngộ của công ty rất tốt nhưng chỉ cần bà Diệp chịu ra giá, hẳn sẽ có rất nhiều người bằng lòng cầm khoản tiền lớn để nghỉ việc.
Nếu những vị đồng nghiệp chịu làm theo lời bà vẫn không thành công thì cô còn rất nhiều bạn bè và bạn học ở thủ đô, chỉ cần bà Diệp không chịu từ bỏ, sẽ có lúc cô xui xẻo trúng chiêu.
Quan trọng nhất là cô còn không biết ai sẽ hại mình, tương đương với việc bị cho vào bao tải, chỉ biết chịu trận chứ không tài nào đánh trả.
Có thể nói kế hoạch của bà Diệp quá hoàn hảo, không chê vào đâu được.
Thế mà rõ ràng bà có thể ngồi xem kịch hay nhưng kết quả là chỉ mới tung hai chiêu đã chủ động tìm cô ngả bài, hình như hơi phản khoa học?
Đặc biệt là khi Bạch Thu Nhiên cẩn thận hồi tưởng lại thì phát hiện ra rằng, thời điểm bà Diệp tìm cô trùng hợp là ngay sau khi cô “mách” với bạn trai tổng tài.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết?
Bạch Thu Nhiên đoán có lẽ sau khi nghe cô