Một lúc sau, Thập Đình Phong rời khỏi cánh môi Cố Hạ liền sau đó nở nụ cười thỏa mãn, nhìn cô cười đáp:
- "Cái này xem như là quà bồi thường."
Gương mặt Cố Hạ bị anh chọc tức đến mức đỏ bừng như cục than đang bốc cháy.
Không ngờ người đàn ông này lại vô sỉ đến vậy.
Bỗng nhiên sau đó, cô cảm nhận bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, sau đó ôn nhu cười nói:
- "Anh đã nói sẽ khiến em yêu anh rồi mà.
Những chuyện này chỉ là khởi đầu mà thôi."
Dứt lời, Thập Đình Phong chỉnh trang lại quần áo liền sau đó mở cửa bước ra ngoài, quay trở về phòng vệ sinh cá nhân, bỏ lại Cố Hạ với gương mặt ngơ ngác trước sự thay đổi chóng mặt từ phía con người thô lỗ, cục súc này.
Mới sáng sớm, Thập Đình Phong đã lái xe rời khỏi Thập gia.
Kể từ sau khi biết Cố Hạ chính là người quan trọng, anh càng trở nên lo lắng nhiều hơn.
Lo lắng vì chuyện cô sẽ tìm cách rời khỏi mình, lại lo việc cô xuất hiện và trở thành điểm yếu của anh sẽ đến tai Lãnh Kiêu.
Khi đó, ông ta sẽ tìm mọi cách hãm hại cô, giống như cách mà ông ta đã làm với Cố Hạ Sương.
Ở một nơi khác, Lãnh Kiêu như sắp phát điên khi hay tin toàn bộ số hàng cấm trong kho của ông ta bốc cháy chỉ sau một đêm.
Người tình nghi làm ra chuyện này chỉ có thể là Thập Đình Phong hoặc là phía Cố Hàn mà thôi.
Tuy nhiên, với địa vị hiện tại của Thập Đình Phong, ông ta vẫn chưa đủ bản lĩnh để lộ diện đối đầu với anh mà tập trung hướng về phía kẻ tình nghi còn lại.
Dù sao thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Huống hồ, sự chết đi sống lại bất thường của Cố Hàn vẫn là một ẩn số mà ông ta nhất định phải tìm ra cho bằng được.
Sau chuyện Bạch Thương Nhu thay mình đỡ đạn khiến Cố Hàn vẫn có chút áy náy mà quyết định lái xe đưa cô dạo quanh thành phố.
Điều này khiến Bạch Thương Nhu rất vui.
Cô cảm giác Cố Hàn ngày xưa thực sự đã quay trở lại.
Nhìn dáng vẻ tập trung lái xe của người bên cạnh, khóe môi Bạch Thương Nhu bất giác mĩm cười thế nhưng lại sớm bị anh phát hiện.
Ngay lập tức, Cố Hàn lên tiếng hỏi:
- "Trên mặt tôi dính gì sao?"
- "Không có.
Chỉ là...đây là lần đầu tiên anh lái xe đưa em đi dạo sau khi mất tích."
Nghe đến đây, bỗng dưng sắc mặt Cố Hàn sa sầm xuống.
Anh điều khiển vô lăng, sau đó tấp xe vào lề liền sau đó trầm giọng hỏi người bên cạnh:
- "Tại sao cô lại không màng đến tính