Vài ngày sau, Ôn Vạn Xuyên mời Cố Hạ dùng cơm để thay lời cảm ơn vì suốt thời gian qua cô đã giúp đỡ anh không ít trong việc khôi phục lại vị thế của Ôn gia.
Thế nhưng trái ngược với cuộc gặp gỡ đầy vui tươi ấy, trên gương mặt của Ôn Vạn Xuyên vẫn hiện rõ nét u buồn, có chút tiếc nuối vì chuyện gì đó liền lập tức, Cố Hạ trầm giọng hỏi:
- “Anh sao thế? Sao gương mặt lại ủ rũ thế kia? Lại xảy ra chuyện gì sao?”
Nghe cô hỏi, người đối diện khẽ thở dài, một lúc sau anh lên tiếng:
- “Chuyện là thế này…”
Anh kể lại đầu đuôi mọi chuyện đã xảy ra giữa anh và Thu Nguyệt cũng như sự ra đi thầm lặng của cô ấy khiến thâm tâm anh đến giờ vẫn cảm thấy có chút gì đó cắn rứt mà khàn giọng tâm sự:
- “Tôi ước rằng mình có thể quay ngược trở lại khoảng thời gian trước khi Thu Nguyệt ra đi.”
Không kiềm lòng được, Ôn Vạn Xuyên bật khóc nức nở khiến Cố Hạ không biết làm gì mà chỉ lặng im nhìn người trước mặt đau khổ.
Bất ngờ lúc này, giọng nói kì lạ lại vang lên bên tai cô:
- “Cô đang thương xót cho anh ta đúng không?”
Hóa ra là giọng nói của người kết nối không gian.
Ngay lập tức, Cố Hạ lên tiếng nhờ vả:
- “Người kết nối không gian, anh có thể đưa Ôn Vạn Xuyên quay trở về thời điểm trước khi Thu Nguyệt lâm bệnh nặng không? Nhìn thấy anh ấy tự dằn vặt mình như thế khiến tôi cũng không thể nào vui nổi.”
- “Có thể.
Nhưng với một điều kiện.”
Cố Hạ hai mắt to tròn, tò mò hỏi:
- “Điều kiện gì chứ? Chẳng phải anh là người kết nối không gian sao? Chuyện này chắc hẳn không làm khó anh rồi.”
- “Trên đời này không có thứ gì là cho không cả.
Thật ra duyên phận giữa Ôn Vạn Xuyên và Thu Nguyệt sớm đã kết thúc từ lâu rồi.
Cho dù anh ta có quay ngược lại thời gian thì kết cục vẫn như vậy thôi.”
- “Nhưng ít ra cũng khiến lương tâm nhẹ nhõm đi phần nào.
Cả hai người họ đã hiểu lầm đối phương suốt một thời gian dài.
Trước khi mất, chắc hẳn Thu Nguyệt cũng có nhiều điều muốn nói với Ôn Vạn Xuyên.”
Lúc này, bên tai cô vang lên câu trả lời:
- “Quả thật tình bạn giữa cô và Ôn Vạn Xuyên khá tốt.
Nếu như cô muốn tôi đưa anh ta quay trở về để gặp mặt Thu Nguyệt lần cuối vậy thì đổi lại thời gian cô ở lại nơi này sẽ rút ngắn đi ba tháng.”
- “Cái gì? Ba tháng lận sao?”
Cố Hạ sốc đến mức mà hét lớn tuy nhiên mọi