“Sở đội nói đúng.” Lương Quốc Chí vội vàng gật đầu, lập tức nói: “Công tác đặt tranh Ngũ Dương vẫn là cơ mật cao nhất của Bảo tàng, hôm nay là bởi vì tranh Ngũ Dương vừa mới đưa về, cho nên mới tạm thời đặt ở chỗ này.” Nói đến đây, Lương Quốc Chí lại là một trận sợ hãi, cái gọi là cẩn thận mấy cũng có sơ sót, cứ như vậy một lần lơi lỏng, liền có thể làm mất tranh Ngũ Dương.
Sở Trần xác nhận 3 người trong thời gian ngắn sẽ không tỉnh lại, lục soát công cụ liên lạc trên người ba người bọn họ, đóng gói mang đi, lúc rời khỏi Bảo tàng, Sở Trần gọi điện thoại cho Giang Ánh Đào, hiện tại Giang Ánh Đào cơ hồ có thể nói là trợ thủ của Sở Trần: “Ba người tổ chức H, đều đã bị bắt, phái người đến bảo tàng Dương Thành nhốt bọn họ lại, nhưng mà, người chủ mưu sau lưng cũng không có hiện thân, còn phải
hết sức chú ý.”
“Không vấn đề gì.” Giang Ánh Đào vui mừng trả lời.
“Chị Đào, thế nào rồi?” Tư Đồ Tĩnh vội vàng hỏi.
“Cô nói đúng, Thiên Tử đụng phải Sở Trần, hắn nhất định sẽ chết chắc.” Giang Ánh Đào nói: “Ba thành viên của tổ chức H đều đã bị bắt sống, kế tiếp, chính là lúc bắt Thiên Tử.”
“Thiên Tử giảo hoạt như vậy, một khi hướng gió không đúng, hắn nhất định sẽ chạy trốn.” Tư Đồ Tĩnh cũng vui nói: “Chúng ta nghiêm ngặt tra lộ tuyến rời khỏi Dương Thành, buộc Thiên Tử lộ ra chân tướng.”
“Là thời điểm nên hành động.”
“Thiên Tử không phải thích văn hóa Trung Quốc sao? Vậy để cho hẳn cảm thụ một chút cách đãi khách của Trung Quốc, người không phạm ta, ta không phạm người, Thiên Tử nhiều lần phạm Trung Quốc ta, đã đến lúc phải trả nợ rồi.”
Lúc 2 giờ sáng, phòng tổng thống của khách sạn Tinh cấp.
Đèn đã tắt rồi.
Trên sô pha đại sảnh, một điếu xì gà lại được thắp sáng, dưới ánh đèn yếu ớt, vẻ mặt Thiên Tử nghiêm khắc lạnh lùng.
Xảy ra chuyện.
Từ lúc hắn hạ lệnh hành động, đến bây giờ, ước chừng 26 phút.
Mỗi một giây, Thiên Tử đều nhớ kỹ.
Lấy thực lực của 3 người, từ lúc bắt đầu hành động đến thành công trộm tranh Ngũ Dương, tuyệt đối không cần 10 phút, cho dù gặp phải tình huống bất ngờ, trong 3 người, sẽ cỏ một người có thể rút ra cơ hội báo cáo với hắn.
Nhưng, một người cũng không có.
Số 2, số 3, số 4, giống như đá chìm biển.
Thiên Tử nhìn chằm chằm điện thoại trên mặt bàn, hắn không chủ động liên lạc với bất kỳ một trong số bọn họ, quá trình này, Thiên Tử chỉ hạ ra một mệnh lệnh, chính là để cho số 1 ẩn núp ở phòng triển lãm Bà Châu rút lui.
Nếu đã xuất hiện tình huống hắn không có cách nào dự đoán, như vậy, kịp thời rút lui là quan trọng nhất.
Thất bại của một nhiệm vụ không tính là gì.
Thiên Tử dùng điện thoại là điện thoại vệ tinh của tổ chức H, hắn