“Chúng ta theo sát bước chân của Triệu chưởng môn.”
Khóe miệng Triệu Trụ khẽ nhếch lên.
Cảnh tượng trước mắt này, chỉ cần thuận lợi chém giết sở Trần, hắn liền có thể được toàn bộ phái Thiên Cơ ủng hộ.
Đến lúc đó, hắn là đại diện chưởng môn, nhất định sẽ chuyển thành chính thức.
Sở Trần, nhất định phải chết, hơn nữa, hắn phải chết không thể nghi ngờ!
Trong lòng Triệu Trụ, còn có kế hoạch thứ ba không nói ra.
Cho dù hai kế hoạch trước đều thất bại, kế hoạch thứ ba, nhất định có thể làm cho Sở
Trần trở thành mục tiêu của tất cả mọi người trong giới võ giả, bao gồm cả hai siêu cấp đại phái khác cùng với phái Bắc Đẩu.
Kế hoạch rất đơn giản, trực tiếp phơi bày bí mật ẩn giấu trong Thiên Cơ Huyền Đồ.
Sở Trần phá giải Thiên Cơ Huyền Đồ, có nghĩa là, anh nắm giữ bí mật của Thiên Cơ Huyền Đồ.
Sở Trần, có thể tạo ra ‘Động Tiên’!
Một khi tin tức tiết lộ, Sở Trần sẽ trở thành bánh bao thơm ngon, tất cả mọi người đều muốn có được anh, mà người không chiếm được anh, thì muốn hủy diệt anh.
Sở Trần cũng không biết một hồi sát khí nhằm vào anh đang nhào tới.
Sau khi mặt trời mọc, Tống Nhan đi làm, Sở Trần bắt Tống Thu từ trong ‘Động Tiên’, bảo Tống Thu đưa anh đến Liễu gia Dương Thành.
Tống Thu không tình nguyện đưa Sở Trần đến cửa Liễu gia, sau khi sở Trần xuống xe, Tống Thu trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Anh rể bố trí cái kia trận pháp, thật sự quá thơm.
Trong một ngày ngắn ngủi, Tống Thu cảm giác thực lực của mình so với một tháng khổ luyện trước kia tăng lên còn nhanh hơn.
Trước cửa Liễu gia.
Liễu Thiên Thiên đang chờ, sở Trần trước khi đến đã nói với chị em Liễu gia một tiếng.
Liễu Thiên Thiên không có chủ động mở miệng, cô đang chờ Sở Trần chủ động nhận dạng.
Nhiều ngày không gặp, cô đã cố gắng thay đổi, phát triển, bù đắp cho những thiếu sót với chị gái.
Cô không tin, Sở Trần còn có thể liếc mắt một cái phân biệt ra.
Vị trí Sở Trần xuống xe ở bên kia quốc lộ,
lúc này cũng nhìn thấy Liễu Thiên Thiên, vẫy tay từ xa: “Tiểu Thiên Thiên, chào buổi sáng a.”
Liễu Thiên Thiên trầm xuống, gặm đu đủ trong tay, xoay người đi trở về.
Hừ, không đón hắn nữa!
Sở Trần sửng sốt, tiểu độc nữ này, quả nhiên là hỉ nộ vô thường, phải kính trọng nhưng không gần gũi.
Cũng may Sở Trần đối với Liễu gia đã quen đường, rất nhanh liền đi tới trước một cánh cửa đá.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi…” Một đạo thanh âm hổn hển, chỉ vào sở Trần, lại không dám tới gần, ngón tay run rẩy, dám
giận không dám nói.
Đó là Phạm Đông Lâm.
Ngày đó bị Liễu Như Nhạn nghiêm trị trước mặt Sở Trần, hơn nữa sau khi đuổi đi, ngày hôm sau Phạm Đông Lâm liền trở về.
Hắn tin một mảnh thành tâm của mình cuối cùng nhất định có thể cảm động thánh nữ.
Nhưng mà, ngóng sao ngóng trăng, không có trông được dung nhan thánh nữ, ngược lại trông mong được người hắn căm hận nhất.
Người đàn ông duy nhất ở trên đời này ở cùng với thánh nữ lại tới.
Trong lúc nhất thời, Phạm Đông Lâm tức
giận đến mức nói không nên lời.
Sở Trần giơ tay lên: “Xin chào.”
Nói xong trực tiếp cất bước một cái liền vượt qua vòm đá.
Tròng mắt Phạm Đông Lâm mở to tròn vo, cảm giác mình sắp nứt ra.
Không được!
Làm sao hắn có thể tự do ra vào nơi của thánh nữ!
Tròng mắt Phạm Đông Lâm sắp lồi ra, hổn hển muốn xông tới ngăn cản Sở Trần, nhưng mà, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn: “Cỏ muốn thử hóa thi phấn của tôi không?”
Tiểu độc nữ Liễu Thiên Thiên ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm Phạm Đông Lâm.
Môi Phạm Đông Lâm không ngừng run rẩy.
Liễu Thiên Thiên hừ một tiếng, xoay người cũng đi vào.
Cô cũng tức giận.
Vì sao cô cô vừa mới bế quan đi ra, liền gặp
Sở Trần.
Ngày thường cô cô không phải cách xa đàn ông sao?
Nhưng Sở Trần hết lần này tới lần khác là ngoại lệ.
Chòi nghỉ mát sân sau.
Lúc Sở Trần đi tới, Liễu Mạn Mạn đang vung bút