Giang Khúc Phong vẫn đi theo sở Trần, nhìn Sở Trần đặt các loại tài liệu bày trận phối hợp với bùa ở chỗ cụ thể, Giang Khúc Phong nhịn không được thầm than chỗ thần kỳ của kỳ môn trận pháp, càng nhịn không được liếc mắt nhìn Sở Trần một cái, đây lại là trận pháp hắn bố trí sau giờ?
Chết tiệt, để hắn giả vờ!
Giang Khúc Phong âm thầm hừ một tiếng.
Bốn giờ sáng, Địa Long Môn Trận bố trí hoàn thành.
Sở Trần đứng ở vị trí cửa trận, gật gật đầu với Giang Khúc Phong.
Thử trận.
Giang Khúc Phong đứng ở bên ngoài trận pháp, mạnh mẽ bước về phía trước.
Trong nháy mắt này, một cỗ lực lượng vô hình chen chúc tụ tập, Địa Long Môn Trận bị xử phạt, bùa dưới chân ánh sáng lóe lên, ngăn cản thân ảnh Giang Khúc Phong.
Giang Khúc Phong liên tục đổi hướng, đều không có cách nào bước vào quảng trường nửa bước, cuối cùng đi tới trước mặt Sở Trần.
Nơi này là cửa trận, cũng là chỗ mấu chốt phá trận.
“Đứng ở cửa trận, là thủ trận, đồng thời, cũng là mượn lực lượng trận pháp tiến hành
phòng ngự.” Sở Trần nói: “Địa Long Môn Trận tuy rằng so ra kém Thiên Long Môn trận thật sự, nhưng mà, lấy thực lực của Phong ca tông sư giai đoạn sau có thể gia trì trận pháp, huynh cùng trận pháp là bổ sung lẫn nhau, có huynh đứng ở vị trí cửa trận, ta tin tưởng, coi như là ba người tam tông đỉnh phong kia xuất thủ, cũng ít nhất cần 10 phút mới có thể phá trận.”
Sở Trần mỉm cười: “Ta kết luận tam đại cường giả sẽ không ra tay trước, cường giả có cốt cách của cường giả, bọn họ nhất định sẽ để cho những người còn lại đều thử qua, mới lựa chọn xuất thủ, như vậy mới cỏ thể biểu hiện ra sự cường đại của bọn họ, cho nên, chúng ta sẽ có đủ thời gian, cho đệ tử Thanh Phong Quan học buổi sáng.”
Ánh mắt Giang Khúc Phong sáng lên.
Sở Trần giải thích như vậy, hắn hoàn toàn hiểu.
Điều này cũng có nghĩa là, hắn thật sự có cơ hội, dựa vào lực lượng của mình, ngăn cản cường giả tam tông, mặc dù có thể chỉ là ngắn ngủi 10 phút, vậy cũng đủ rồi, đó sẽ trở thành thời khắc nổi bật của hắn.
Giang Khúc Phong vỗ vỗ ngực mình, tỏ vẻ tự tin, đồng thời đáp một tiếng: “Được.”
Sở Trần đi vào trong Địa Long Môn Trận, đứng ở trên bậc thềm đá trước Thanh Phong điện, gió đêm hiu hiu.
Mọi thứ đều sẵn sàng, chỉ chờ trời sáng.
Sở Trần tin, Địa Long Môn Trận, nhất định sẽ cho cái gọi là tam tông một kinh hỉ lớn.
Giang Khúc Phong khoanh chân ngồi ở cửa trận, điều chỉnh khí tức.
Hắn cũng rất chờ mong trận chiến tiếp theo này.
Giang Khúc Phong tuyệt đối có lý do tin tưởng, đây sẽ là trận chiến mà hắn nổi danh trong giới võ giả.
Gió núi gào thét.
sắc trời dần dần sáng lên.
Tụ Vân Phong, xuất hiện một màn biển mây bốc lên, một mảng lớn biển mây bao trùm đại điện, cơ hồ không nhìn thấy bóng người của Sở Trần cùng Giang Khúc Phong, mặt trời còn chưa hoàn toàn lộ ra mặt đã dát một lớp vàng trên biển mây cuồn cuộn.
Lúc này, chuông buổi sáng Thanh Phong Quan vang lên…
Keng…
Keng…