Tầm mắt cung tiễn thủ lạnh lùng nheo lại, tiểu tử giảo hoạt này lại có chủ ý gì?
Chẳng lẽ trong tay hắn thật sự có bùa Trấn Hồn thật sự?
Cung tiễn thủ có chút không tin, loại bùa cấp bậc này, chỉ là một tiểu tử trẻ tuổi cán bản không có khả năng khống chế được.
“Sao ngươi không chạy?” Cung tiễn thủ ánh mắt lãnh duệ nhìn chằm chằm Sờ Trần.
Sở Trần nở nụ cười: “Từ giờ trở đi, người nên nghĩ cách chạy trốn hẳn là ngươi, ta nói đúng không? Liễu tỷ tỷ.”
Cung tiễn thủ đột nhiên ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện, trên tường vây tiểu viện, một thân ảnh áo hồng đang ngồi ở phía trên tường vây, lưng dựa lưng vào vách tường, chỉ có thể nhìn thấy một gương mặt nghiêng tuyệt mỹ.
Trong nháy mắt tiếp theo, cung tiễn thủ phản xạ có điều kiện phát động công kích.
Cong cung, bắn tên.
Mũi tên xuất ra như sấm, bắn về phía người phụ nữ áo hồng.
Mặc dù không biết thân phận của người phụ nữ áo hồng, nhưng khi cô xuất hiện trong phút chốc, cung tiễn thủ có loại cảm giác sợ hãi xuất phát từ nội tâm, hắn rất tin tưởng loại cảm giác này của mình, trước tiên xuất thủ.
Khóe miệng cung tiễn thủ theo bản năng nhếch lên.
Khoảng cách gần như vậy, một mũi tên như vậy, người phụ nũ’ áo hồng rất nhanh sẽ chết.
Dưới khí tức cảnh, không người nào có thể tránh thoát một mũi tên này!
Cung thủ rất tự tin.
Nhưng sau một khắc trực tiếp trợn tròn mắt, phảng phất như gặp quỷ, cả người như bị điện giật, không nhúc nhích.
Mũi tên của hắn… bị người phụ nữ áo đỏ bắt được bằng một tay.
Hình ảnh dường như dừng lại ở đó.
Cung tiễn thủ cả người lâm vào trong hỏa đá, một lúc lâu sau, đồng từ toát ra kinh hãi nồng đậm…
Khí tức cảnh!
Trong võ giả lúc địa, lại còn có cường giả khí tức cảnh, còn là một vị nữ tử nhìn qua trẻ tuổi tuyệt mỹ như vậy.
Cung tiễn thủ hạ ý thức xoay người bỏ chạy.
Hắn là tông sư đỉnh phong, cách khí tức cảnh một bước xa, thế nhưng, giữa hai cảnh giới, là khác nhau một trời một vực.
Một mũi tên có thề nhìn thấy.
Ngay cả Sờ Trần cũng bất ngờ nhìn thoáng qua Liễu Như Nhạn. . ngôn tình hài
Đây là lần đầu