Nhất là bệnh nhân của Sở thần y, thậm chí có người nhà bệnh nhân đi ra chì trích: “Sao các người lại như vậy? Bác sĩ Sở mỗi thứ sáu lập ra danh sách 30 người khám bệnh, đương nhiên phải chọn ra trước, nếu không chẳng phải là loạn, các người có bệnh nhân tự mình khám không được sao, vì sao lại mang đến phiền toái cho bác sĩ Sở.”
Một người đàn ông mặc âu phục giày da nhìn qua tương đổi trẻ tuổi mĩm cười đáp lại: “Giới y thuật cần không ngừng trao đồi, các ý niệm y học khác nhau va chạm với nhau, mới có thể cọ sát ra tia lửa, tìm ra chỗ mình không đủ, tiến tới tăng lên, Tây Minh Hội chúng tôi hôm nay đến đây, chính là hy vọng thông qua mấy ca bệnh đế trao đồi với sỏ’ thần y một phen.”
Người đàn ông trẻ 38 39 tuổi, bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng, cũng là người nổi tiếng trong giới y học, họ Đàm.
Ánh mắt người đàn ông họ Đàm không chút khách khí nhìn chằm chằm Sở Trần: “Ý của bác sĩ Sở sao?”
Sở Trần ánh mắt cùng đối diện, nửa hồi, nở nụ cười: “Nếu Tây Minh Hội có nhã hứng như vậy, tôi đương nhiên không thể cự tuyệt.”
Sở Trần thoải mái đi qua, ngồi đối diện người phụ nữ trung niên, giương mắt quan sát người phụ nữ trung niên, trên
người phụ nữ trung niên có một triệu chứng rất rõ ràng, cồ sưng to.
Cô ấy bị bệnh tuyến giáp.
Điểm ấy không cằn Sở Trần nói, mọi người ở đây đều nhìn ra được.
“Đưa tay ra.” Sở Trần mở miệng.
Nhìn Sỏ’ Trần bắt mạch cho người phụ nữ trung niên, người đàn ông họ Đàm nhịn không được nỏ’ nụ cười: “Một trong những thủ pháp chẩn đoán vô nghĩa nhất của trung y, chính là bắt mạch, tuy rằng mạch tượng có thể phản ánh một số vấn đề, nhưng thật sự không bằng quay phim trực tiếp, vừa nhìn đã biết.”
“Đây là đương nhiên, y học phương Tây của chúng ta thắng ở công nghệ cao, và y học Trung Quốc là sản phẩm của thời đại cũ.” Thành viên Tây Minh Hội bên cạnh tiếp lời nói: “Hơn nữa, có một số bệnh, là trung y căn bản không có khả năng chữa khỏi.”
Liễu Mạn Mạn nhướng mày: “Lúc người