Vùng biền rộng lớn.
Một chiếc thuyền lớn di chuyển sâu trong vùng biển rộng lớn.
Sở Trần yên tĩnh nghĩ thầm, chỉ thế cục trước mắt trong phạm vi vùng biển, sâu trong vùng biển thật sự, cuồng phong không ngừng, sóng biền gào thét, còn kèm theo thanh âm ô ô, khiến người ta sinh lòng sợ hãi, đặt mình trong vùng biền, cảm giác cá nhân, chính là vô cùng nhỏ bé.
Một đêm nay, Sở Trần khoanh chân ngồi trên boong tàu tu luyện.
Lúc bình minh, ánh nắng chiếu rọi vùng biển, đẹp không sao tả xiết.
Khí tức của Sở Trần trong nháy mắt này cũng không có che dấu, tràn ngập ra, trong khoảnh khắc bao trùm cả chiếc thuyền lớn.
Giờ khắc này, khí tức của sỏ’ Trần phảng phất có thể phản hồi ra hình ảnh, anh phảng phất nhìn thấy thuyền trưởng đang khống chế hướng thuyền lớn chạy, phảng phất nhìn
thấy Trạm Mục Tư đang khẩn trương nhìn bản đồ vùng biển, phảng phất nhìn thấy Thiên Bảo đạo sĩ thức đêm chế tạo bùa, phảng phất nhìn thấy Chu Đại Tráng đang gảy dây đàn, còn phảng phất nhìn thấy Liễu tỷ tỷ đang ở trên bồn tắm đầy cánh hoa…
Rào rào…
Bóng dáng liễu tỷ tỷ biến mất khỏi bồn tắm.
Khí tức của Sờ Trần cũng vội vàng thu hồi.
Trong hai gian phòng, Thiên Bảo đạo sĩ cùng Chu Đại Tráng đồng thời ngẳng đầu lên, thần sắc nghi hoặc một chút, toát ra chấn động.
Không thể tin được.
“Vừa rồi kà…khí tức của tiều Trần?”
“Ta thế nhưng là cường giả khí tức cảnh, khí tức của tiểu Trần sao có thể dễ dàng tiếp cận ta như vậy, còn bất động thanh sắc thẩm thấu tiến vào.”
“Chỉ có một khả nàng.”
Sở Trần, khí tức cảnh!
Trước boong tàu, tóc Liễu Như Nhạn còn có giọt nước, cô cỏ thói quen dậy sớm ngâm mình, nhưng không nghĩ tới, ngay lúc cô ngâm mình, lại có khí tức xâm lấn, Liễu Như Nhạn phản ứng nhanh chỏng, nhảy lên né tránh, nhưng cô không xác định cỗ khí tức kia vừa có tập trung vào thân thể của cô hay không…
Liễu Như Nhạn còn rất khẳng định chính là, cỗ khí tức kia quá mức quen thuộc, chính là sỏ’ Trần.
“Ngươi lại đột phá tới khí tức cảnh?” Liễu Như Nhạn vẻ mặt không thể tin nhìn Sở Trần.
Sở Trần đứng lên, ánh mặt trời chiếu rọi trên thân thề thon dài, tuấn lãng cười: “Một đêm trước khi xuất phát, không cẩn thận đột phá.”
Cô lại vẫn không phát hiện ra.
Thiên Bảo đạo sĩ cùng Chu Đại Tráng cũng đi ra, trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Trần.
Bọn họ vốn tường rằng mình mỗi người đột phá đến khí tức cảnh đâ đủ nghịch thiên, giới võ giả cũng không có mấy người có thể có được cơ duyên như vậy, nhưng không thể tưởng được, Sở Trần…lại cũng đột phá, hơn nữa từ khí tức có thể cảm thụ được, khí tức cùa Sờ Trần hồm nay, không
yếu hơn bọn họ.
“Thật là yêu nghiệt.” Chu Đại Tráng lẩm bẩm nói.
Trạm Mục Tư cũng không phải bởi vì nhận ra khí tức của Sở Trần mà đi lên boong tàu, nhưng vừa vặn nghe thấy tin Tức Sở Trần đã là khí tức cảnh, trực tiếp hóa đá tại chỗ.
Khí tức cảnh!
Hắn như thế nào đột