Trong ấn tượng vốn có của anh, hòn đảo, chính là quan sát từ trên xuống dưới, liếc mắt một cái là cỏ thế thấy rõ toàn bộ đường nét của đảo, nếu như Chiến Long Đảo có một phần hai diện tích Thiền Thành mà nói, vậy quả thực có thể nói là một thành thị trên biển.
Nhưng, Sở Trần nghĩ nghĩ nghĩ, phân bố thế lực võ giả vùng biền, không phải tương đương với một đám thành thị trên biển.
Vùng biển, có quy luật sinh tồn của vùng biển.
Sở Trần không hỏi thêm nữa, ngồi xuống lấy ra ốc biến nhỏ.
Từ khi ra biển tới nay, tất cả trọng tâm của Sở Trần đều rơi vào trên người ốc biển nhỏ, mỗi ngày đều dùng rất nhiều thời gian nghiên cứu ốc biển nhỏ, hy vọng có thể một ngày có thể tìm ra bí mật của ốc biền nhỏ.
Khí tức của Sở Trần hoàn toàn bao phủ trên người ốc biển nhỏ.
Rất lâu.
Một trận hương hoa ập đến.
Có đôi khi Sở Trần thật sự hoài nghi Liễu tỷ tỷ là hoa tiên tử chuyến thế, thân thế cô quá thơm, mang theo mùi thơm riêng.
“Con tàu đã cập bến.” Liễu Như Nhạn mở miệng.
Hai người sóng vai bước ra khỏi khoang tàu.
Sở Trần ngẩng đầu nhìn lại, vị trí thuyền lớn cập bờ, ở giữa hai tàng đá ngầm khổng lồ, trên đá ngầm, thực vật mọc cheo leo trên vách đá, còn có một dòng sông, xuyên qua đá ngầm, chảy vào trong đảo.
“Chúng ta phải trèo lên trên?” Chu Đại Tráng hỏi.
“Không cần thiết.” Trạm Mục Tư vội vàng nói: “Theo dòng sông này, có thể tiến vào bên trong Chiến Long Đảo, tôi dẫn đường.”
Trạm Mục Tư đã khẩn cấp, người đầu tiên vọt tới, thân thế nhảy qua đá ngầm.
“Liễu tỳ tỷ, đi thôi.”
Sở Trần cùng Liễu Như Nhạn sóng vai mà đi, hai người vút qua.
Thiên Bảo đạo sĩ cùng Chu Đại Tráng hai mặt nhìn nhau.
Rốt cuộc ai mới là SU’ thúc của sỏ’ Trần.
Phi! Tiểu tử trọng sắc khinh thúc… Chu Đại Tráng hù’ hừ đuổi theo.
Nước biển thoạt nhìn là đang chảy xiết giữa các bãi đá ngầm, nhưng sau khi đến gần mới phát hiện, ẩn dưới thảm thực vật, có một cái động cao hơn 2m, hai bên cửa động có một con đường nhỏ quanh co kéo dài về phía trước.
Trạm Mục Tư bước chân vội vàng đi về phía trước.
Bỗng nhiên, Sở Trần táng tốc độ, đột nhiên vỗ vai Trạm Mục Tư.
Trạm Mục Tư cảm giác bả vai trầm xuống, thân ảnh cứng rắn dừng lại, bên tai truyền đến thanh âm của Sở Trần: “Phía trước có người.”
Đồng tử Trạm Mục Tư hơi co rụt lại, thốt