Cửu tiễn sát chiêu này, bọn họ cho rằng Sở Trần đến từ Cửu Huyền Môn khồng có khả nàng né tránh, nhưng giờ phút này, Sở Trần bình yên vô sự.
Ho’n nữa, trong nháy mắt này, bọn họ cảm giác được cảm giác nguy hiểm cực độ…
Mũi nhọn của kim bạc xẹt qua.
“Nẻ tránh.” Từ Hậu Trạch giật mình, thân pháp đối phương lại cao thâm như thế.
Đương nhiên, Sở Trần nếu như muốn dựa vào Kim Châm Độ Mệnh Thuật liền bắt được ba đại cường giả khí tức cảnh, vậy cũng không có khả náng.
Hai bên mỗi người một vòng thám dò, chiến đắu trong khoảnh khắc bộc phát!
Sở Trần tay cầm trường đao, một mình lực chống lại ba đại khí tức cảnh.
Một màn này rơi vào trong mắt không ít võ giả Trạm thị phía dưới, ánh mắt đều toát ra nóng bỏng cùng sùng bái.
Hầu hết họ đều lớn tuồi hơn Sở Trần.
Cửu Huyền Môn, thật sự rất giỏi a.
Àm! Àm! Àm!
Sờ Trần dốc hết toàn lực cùng ba đại khí tức cảnh đọ sức, mục tiêu của anh không phải là đánh bại đối phương, mà là cùng bọn họ đọ sức, chờ đợi tin tức khác truyền đến.
Đây vừa vặn chính là sở trường của Sở Trần, thân pháp Nghênh Phong Liễu Bộ của anh phối hợp với Tinh Thần Thổ Nạp Thuật kéo dài khồng ngừng nội lực chống đỡ, đọ sức giữa ba đại khí tức cảnh, thoạt nhìn thành thạo.
Ngục giam số 2.
Hạng Nhiễm và Liễu Như Nhạn cũng chống nhau, giữa hai người hình thành sự tương phản cực kỳ mãnh liệt, một bên là đại hán vạm vỡ, tay cầm đại đao, một bên là nữ thần tư thái uyển chuyền, tay ngọc trắng nõn cầm một thanh chủy thủ.
Thoạt nhìn thực lực của hai bên tựa hồ hoàn toàn không dưới cùng một cấp độ, thế nhưng, ánh mắt Hạng Nhiễm dần dần toát ra kiêng kỵ mãnh liệt, thực lực của người phụ nữ trước mắt, lại không hề ố’ dưới hắn.
Chiến Long Đảo đêm tối, thanh âm chém giết chấn thiên.
Trước vách đá, lưu vực đá ngầm u ám, một chiếc thuyền lớn dừng lại.
Nghiêm Phương Lệ ôm Tiên Tiên, những người còn lại cũng đi ra ngoài khoang thuyền, nhìn ra xa xa, hướng Chiến Long Đảo.
Tất cả họ đều biết rằng trận chiến đã bắt đầu.
Bọn họ không có cách nào giúp đở, họ chỉ có thể cầu nguyện trong im lặng.
“Mẹ, chú Sở có thể đánh thắng đám tên xấu kia không?” Tiên Tiên nhẹ giọng mở miệng.
“Có thể, nhất định có thể.” Nghiêm Phương Lệ thấp giọng cho Tiên Tiên tín niệm, con ngươi cũng toát ra kiên định.
Nhất định có thể.
Lúc này, xa xa, bỗng nhiên có bóng người xuất hiện.
“Có phải Sờ thiếu hiệp bọn họ đã trở lại không?” Trên khoang thuyền có người vui mừng.
Nhưng mà, rất nhanh, sắc mặt đều thay đồi mạnh mẽ.
“Không hay rồi, là đội tuần tra của Thiên Ngoại Thiên!”
“Xong rồi.”
“õm đứa bé vào trốn kĩ, người còn có thể chiến đấu, chuẩn