Từ khi đem tất cả sản nghiệp Nhà họ Tống đều giao cho hai người con trai về sau, lão gia tử mỗi ngày, đều là đọc sách viết chữ, có khi loay hoay một chútchăm sóc đồ cồ của mình.
Tống Nhan đứng ở một bên nhẹ nhàng mài mực, lúc Tống lão gia tử viết chữ, không muốn ai quấy rầy.
Ước chừng mười phút sau.
Tống lão gia tử buông bút trong tay xuống, mắt nhìn Tống Nhan, cười nhẹ, “Nhan Nhan, hôm nay sớm như vậy đến tìm ông nội có
việc gì?”
Tống Nhan gật đầu, “Tối hôm qua….
”
“Chuyện tối ngày hôm qua, ông nội đều đã biết.
”
Tống lão gia tử nói, cầm lấy một bức chữ mình vừa mới viết, nhìn một hồi, lắc đầu, trực tiếp đem tờ giấy này vò thành một cục, ném vào thùng rác, lập tức nhìn vào Tống Nhan nói,” Nhanh chóng để Sở Trần rời khỏiNhà họ Tống, sự tình khác, để cha con đi xử lý, đây cũng là đối với hắn thêm một lần khảo nghiệm đi.
”
Tống lão gia tử ngữ khí bình thản.
Khảo nghiệm.
Tống Nhan hiểu rõ ý vô cùng của lão gia tử, một khi khảo nghiệm thất bại, Tống Thiên Dương sẽ mất đi vị trí gia chủ Nhà họ Tống.
Tống Nhan muốn nói lại thôi.
cô cũng rất ít khi trông thấy ông nội buồn bực như vậy bao giờ, ông ấy luôn luôn trân quý những thư pháp của mình, nhưng mới rồi lại trực tiếp đemmột bức chữ viết xong ném đi.
Tống lão gia tử lần nữa nâng bút, viết một bức chữ.
“Nhan Nhan, con nhìn bức chữ này, thấy như thế nào?”
Tống lão gia tử cất giọng hỏi cô.
Tống Nhan đi qua xem, còn chưa kịp mở miệng, Tống lão gia tử cũng đã là thờ dài một hơi, trực tiếp đem bức chữ vừa viết xong, lần nữa vò thành một đoàn.
“Ông nội, con cảm thấy, đã rất tốt ròi.
Tống Nhan thần sắc mang theo ý tứ không hiểu nhìn xem Tống lão gia tử.
“Năm ngày sau, sẽ diễn ra buổi lễ khai trương Kim Than Thành, toàn thành đều chủ ý.
”
Tống lão gia tử tên là Tống
Trường Thanh, giờ phút này ánh mắt toát lên vẻ chờ mong, “Trùng hợp