Sở Trần rất thẳng thắn trả lời.
Gương mặt của tám vị tông sư lại ảm đạm.
Sở Trần đang sử dụng hợp đồng cá cược mà bọn họ đã thua làm tiền vốn, đúng như hắn nói, dù có thua thì cũng chỉ hủy đi hợp đồng đặt cược đêm qua.
Tuy nhiên, mảnh giấy này chắc chắn quan trọng với bát đại tông sư hơn là cồ phần của công ty dược phẩm Cửu Thành.
“Tôi không có ý kiến.”
Vệ Thu Cản là người đầu tiên nói.
Các vị tông sư khác cũng gật đầu.
Cồ phần của công ty dược phẩm Cửu Thành rõ ràng không quan trọng bằng thể hiên của bon ho.
Nếu phải quỳ xuống, đó chính là sự sỉ nhục của bọn họ.
Hơn nũ’a, bọn họ chưa chắc đã thua.
Liên Minh Tông Sư Cửu Thành hôm nay, cóHoàng Phủ Hòa Ngọctọa trấn.
Sau khi cản nhắc một hồi, Tiêu Thiên Hà trầm ngâm nhìn Sờ Trần, “Ta ngược lại muốn xem xem ngươi có khả năng chiếm được 30% cổ phần của Dược phẩm Cửu Thành trong tay ta không.”
Sở Trần cười quay đầu nhìn Hoàng Phủ Hòa Ngọc.
Hoàng Phủ Hòa Ngọc cũng đang nhìn Sở Trần, “Cậuxác đinh muốn khiêu chiến với Liên Minh Tông Sư Cửu Thành? Tôi muốn nhắc cậu một chút, tôi lả một trong những minh chủ của Liên Minh Tông Sư Cửu Thảnh, những người mà cậu khiêu chiến, sẽ bao gồm cả tối.”
Ánh mắt Sở Trần chạm vào Hoàng Phủ Hòa Ngọc.
Một ỉúc sau, Sở Trần nói thẳng, “Thế thì chẳng bằng bỏ hết những khiêu chiến không cần thiết trước mặt đi, Hoàng Phủ minh chủ cùng ta đánh một trận định thắng thua.”
Ngay khi lời nóirơi xuống, Hoàng Phủ Hòa Ngọc không bày tỏ thái độ, vẻ mặt Tiêu Thiên Hà và những người khác càng thêm âm trầm.
Sở Trầnvậu mà coi những